Cũng như nhà hàng Bóng Đêm, cho dù có lừa đảo gian thương hơn đi nữa, trên thực đơn cũng sẽ có thịt chín. Không cần biết cách trang hoàng có giống một ngôi mộ hay không, nhân viên phục vụ sống hay chết, nói chung cũng không thể phụ lòng cái bảng hiệu của nhà hàng được. Khách sạn Phong Trần, dù tên gọi nghe có quỷ dị, cửa chính khách sạn có mới lạ, nói cho cùng vẫn là một cái khách sạn thoải mái như ở nhà —— thực sự là "như ở nhà" đúng theo nghĩa đen.
Khách hàng là thụ yêu, phòng ở liền được bố trí tại bãi đất trống lộ thiên bên bờ sông, nơi này còn đặc biệt được giới thiệu là khu vực thổ nhưỡng phì nhiêu dễ dàng cắm rễ, ánh mặt trời dồi dào, mỗi ngày đúng lúc sập tối thì trời đổ mưa, ăn ở bao thoải mái; xà yêu thì được an bài trong hang động ngầm ngược hướng mặt trời, đảm bảo ẩm ướt âm u, cửa động hướng lên, nước mưa không thể chảy ngược vào, cũng tiện lợi cho việc ra ngoài phơi nắng vào lúc tinh mơ hay chạng vạng; về phần Thủy tộc thì lại càng đơn giản, các loại giường dưới đáy sông cần gì có nấy, căn hộ xa hoa chính là hang động tạo thành từ đá san hô, một phòng một viện, còn phòng đơn chính là vỏ sò rỗng, phòng tiêu chuẩn là vỏ ốc biển, cát mịn đá xanh chính là giường ghép khổng lồ, còn phòng ở cấp bậc thấp hơn chính là phía dưới lớp bùn...
Ở chính giữa con sông là một bãi đất bồi rất lớn, khu vực trung tâm có thiết lập trận pháp, khô ráo dị thường.
Nơi này chuyên cung cấp chỗ ở cho các loài yêu quái xuất thân từ Tây Vực, chẳng hạn như bò cạp, cây xương rồng, lạc đà... hoặc là các loài yêu tu thuộc tính thổ hay hỏa. Khách sạn còn đặc biệt đặt mua của Nhật Chiếu Tông một cái lò luyện đan cao cấp, cả ngày đốt lửa hừng hực, tăng cường nhiệt độ giảm thiểu ẩm thấp.
Tại khu vực xa hơn một chút ở đối diện bờ sông là một gốc đại thụ che trời, hàng năm đều chật ních khách, hốc cây phân theo vị trí cao thấp, từ ngọn cây đến rễ cây, giá cả cũng không giống nhau. Chủ yếu phải dựa vào diện tích cụ thể và cách trang trí nội thất bên trong hốc cây mà phân biệt, chẳng hạn như chăn đệm được làm từ cỏ khô thông thường hay là hương thảo quý giá, phòng ở có bị dột hay không, trước cửa trồng nấm thần linh chi hay là nấm thông thường...
"Khách sạn nhà ai mà phòng ở lại không có khóa? Không đúng, căn bản là không có cửa luôn kìa..."
Thẩm Đông đầu đầy hắc tuyến, ngưỡng cổ nhìn lên cái tổ chim khéo léo bện thành từ dây mây được treo trên thân cây phía xa xa dùng để che mưa chắn gió.
Xét từ thể tích của tổ chim, chắc cũng phải đủ cho một con diều hâu cỡ lớn ngồi vào bên trong, trên mớ dây mây khô vàng còn được treo một cái nút kết như ý méo mó màu đỏ rực, trên dải tua rua của nút kết là một miếng gỗ đen thùi lùi, bên trên có đánh số phòng.
Thứ này lúc trước Thẩm Đông cũng có lưu ý tới. Trên mặt sông trôi đầy thuyền hoa thuyền nhỏ, trên cửa những khoang trống không có người ở đều được treo cái nút kết như ý này. Những dải màu đỏ rực phấp phới buông rũ, tạo ra không khí hân hoan vui vẻ, nhưng chung quy lại khiến người ta cảm thấy có gì đó sai sai —— đương nhiên là sai rồi, vào thời xa xưa, ở cái nơi bán tiếng cười nào đó các cô nương vẫn thường treo đèn lồng đỏ trước cửa, nếu có khách nhân ghé vào, bọn họ liền gỡ đèn lồng xuống.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit - Đam Mỹ] Cầu lui Nhân Gian giới
No FicciónTác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả Nguồn: Slytherin House Edit: 变态的Yuan Nội dung: Linh dị thần quái Thể loại: Hài, ngược thân(?), ngược tâm(?) Từ khóa : Nhân vật chính: Thẩm Đông, Đỗ Hành | Phối hợp diễn: Dư Côn ... | Cái khác: kiếm tu, phi nhân lo...