Chương 78
Ì ọp trong nhà tắm để rũ đi bụi đường, chợt có tiếng đập cửa. Phan đã tới. Cô mặc ào quần áo, nhanh chóng chạy ra, để nguyên mái tóc ướt. Vừa hé cánh cửa cô đã giật mình. Phúc!
Tròn mắt nhìn Phúc, khựng người mấy giây, tim đập như trống, cô liền đóng cửa lại. Phúc ẩn cửa xông vào.
-Anh... anh... - Cô hoảng sợ lùi lại – Ai cho anh tới đây?
-Anh yêu em thì anh tới đây!
-Về đi!
-Không!
Phúc nhìn Thảo như ăn tươi nuốt sống, chỉ ba bước đã dồn Thảo đến chân tường trong cái căn phòng bé xíu.
Thảo đơ ra nhìn Phúc, ánh mắt sáng quắc ấy lại uy hiếp cô. Căng thẳng, hồi hộp và... tức giận, anh ta luôn luôn mang đến cho cô cảm giác này.
-Anh muốn gì?
-Muốn gặp em! muốn được trông thấy em! anh không thể chịu đựng được nữa!
Cô toan chạy, hắn chống tay lên tường chặn. Cô quay bên kia, hắn chặn nốt.
-Anh làm sao vậy! sao anh cứ bám tôi mãi thế! – Cô hét đầy ức chế.
-Yêu em. Vậy thôi!
Phúc nhìn chằm chằm vào mặt cô, còn cô thì nghe rõ hơi thở dồn dập của Phúc, hai vuông ngực vạm vỡ của anh đang dồn lên hạ xuống liên tục trước mặt cô. Hai cánh tay anh chống tường chặn cô nổi rõ những đường gân giần giật. Cô sợ đến... không dám thở, dù đã không biết đến bao lần bị anh ta "nhốt" kiểu này.
-Anh chờ em mãi dưới sân, anh đã thấy em về... - Phúc nghèn nghẹn nói – Anh vui lắm... Anh... anh biết là anh nên gặp em ở chỗ làm, chứ không nên đến đây, vì em sẽ không thích. Nhưng... anh không thể nào chờ hơn được nữa, anh không thể nào chịu đựng được đến ngày mai. Anh yêu em, anh yêu em...
Những lời nói bằng cả trái tim... cô cảm thấy là như vậy. Nhưng nó cũng gợi cho nỗi hận trong cô sống lại. Trên đời này, chưa ai đối xử tàn nhẫn với cô như hắn.
-Anh đi đi, dù có chết tôi cũng không thèm nghe những gì anh nói. Hãy ra khỏi đây, tránh xa tôi ra, để tôi được yên...
-Anh làm sao mà làm như thế. Anh không thể làm như thế. Em đi rồi, anh đã lăn lộn tìm em... tìm em mãi... em có biết... anh đã tìm em như thế nào không?
-Anh nói dối!
-Gì?
-Anh chẳng tìm em gì hết!
-Anh Thông nói có phải không?
-Thì sao?
-Thì em mắc bẫy. Anh Thông muốn giúp anh tìm được em.
-Anh ta thông đồng với anh sao?
-Thôi nào, điều đó quan trọng gì chứ, điều quan trọng là anh đã nhận ra anh không thể sống thiếu em. Anh đã đi tìm em, tìm suốt mấy ngày trời, tìm khắp cả cái huyện Đông Hưng, giống như một thằng điên vậy.
-Anh bảo sao?
-Anh đã đi tìm em như thế, đi gần hết các xã, rồi xóm nào cũng hỏi, quán nước nào cũng hỏi...
YOU ARE READING
Tan băng rồi đó anh
Fiksi UmumTác giả: tothivimichan. Nội dung: Một cô gái trẻ xinh đẹp sớm mắc phải nợ nần và một tên chủ nợ yêu cô phát điên phát dại. Vây hãm, mưu mô, đe dọa, đã có lúc cô bị hắn dồn đến đường cùng, nhưng lại thoát. Tình yêu, tình bạn, món nợ và cả lòng biết...