Chương 71
Thảo hì hụi bên giếng giặt chiếu. Nốt ngày hôm nay, công việc tổng vệ sinh nhà cửa của cô sẽ kết thúc bởi không còn gì để dọn. Từ mai cô sẽ đi tìm việc.
Trên nhà, hai gã đàn em của ông Mạnh, người đen trũi, đầy hình xăm đang ngồi dềnh dang chè nước. Ông Mạnh vừa mới đi khỏi và chúng là những người khách bất đắc dĩ tiếp theo. Giờ cô đã rơi vào hoàn cảnh bi đát đến nỗi không thể lạc quan được nữa. Không còn điện thoại để liên lạc với Phan, bị lão theo dõi không rời, thậm chí lão còn cấm cô đi gọi điện nhờ. Nếu cô cố tình lão sẽ không ngần ngại đi cảnh cáo người đó. Lão nói lão buộc phải làm như vậy vì cô là con nợ đã từng bỏ trốn và ở đây ai ai cũng biết. Lão sẵn sàng làm mọi chuyện mà không sợ gì cả, bởi lão đã có lý do "hết sức chính đáng" này rồi.
-Em làm những món gì thế? – Lão đã trở lại và xem cô nấu nướng – Dạo này nấu ăn sành nhỉ. Em ra Hà Nội học nấu ăn à? Học nấu ăn thì tốt rồi, vậy là anh có vợ giỏi nấu nướng, hết ý quá.
Cô chau mày khó chịu nhưng vẫn mặc kệ lão, tay vẫn thoăn thoắt, cô đang nấu một bữa ăn thật ngon để bồi bổ cho mẹ.
-Nhìn hấp dẫn quá. Thế cái món này là món gì? Anh thử được không? – Lão nói rồi đụng đũa luôn.
-Ấy ấy, chưa chín. – Cô buộc phải lên tiếng, nãy giờ sự im lặng của cô chẳng ăn thua gì với độ trơ của lão.
-Chưa chín sao? Thế này mà chưa chín sao? Em không muốn cho anh ăn chứ gì? Kệ, anh cứ thử. – Lão gắp một miếng định đưa lên miệng.
-Khổ quá, chưa chín mà. – Thảo nắm lấy tay lão cản lại. Lão liếc mắt sung sướng nhìn bàn tay cô đang nắm giữ cánh tay lão. Cô quẳng tay lão ra, chúi mặt làm tiếp. Lão lại tủm tỉm cười, tiếp tục tìm mọi cách chuyện trò với cô.
-Món này xong chưa? Vẫn chưa xong à? Sao bỏ nhiều gia vị thế? Trông hấp dẫn quá! – Lão đứng xem cô làm, cô giận mấy lão cũng tỉnh bơ – Mà em ơi, em làm nhiều thế, hai mẹ con ăn làm sao hết? Định mời anh đấy có phải không?
Cô mím môi điên tiết. Kệ lão! Thử xem kẻ nói người im lặng thì ai phải thua trước chứ.
- Thế món này gọi là món gì? Trông vừa ngon lại vừa bổ nhỉ! Em rất có khiếu nấu ăn. Tuyệt lắm! Sau này nếu em thích, anh sẽ mở cho em cái nhà hàng, được không? Mà thôi, anh chả dại, để em ở nhà nấu cho anh thôi, anh có thiếu gì mà để vợ vất vả chứ.
-Thôi chết, cho nhầm dấm vào đây mất rồi. Trời ơi. Tại ông đó! Sao mà ông nói nhiều vậy chứ! – Thảo la lên nhìn bát dấm vừa được dốc sạch... nhầm chỗ.
-Vậy à, thôi không sao, một tí dấm thì đâu có sao.
-Sao lại không sao. Món này không phải là cho dấm.
-Thế món nào mới là cho dấm?
-Món này này. Híc... thôi thế là hỏng mất tiêu rồi. – Thảo ngẩn ra.
-Không hỏng đâu, cho tí dấm làm sao mà hỏng được.
-Hỏng rồi mà. Món này không được có vị chua.Tại ông ý!
YOU ARE READING
Tan băng rồi đó anh
Genel KurguTác giả: tothivimichan. Nội dung: Một cô gái trẻ xinh đẹp sớm mắc phải nợ nần và một tên chủ nợ yêu cô phát điên phát dại. Vây hãm, mưu mô, đe dọa, đã có lúc cô bị hắn dồn đến đường cùng, nhưng lại thoát. Tình yêu, tình bạn, món nợ và cả lòng biết...