Mộ Tình hít sâu một hơi, thừa nhận nói: "...Chính xác, Phong Tín là bị ta đả thương."
Phong Tín tức giận: "Ta thừa biết tuyệt đối là ngươi."
Mộ Tình nói với Tạ Liên: "Nhưng đó là bởi vì Tiên Kinh sắp sụp đổ! Lúc đó các thần quan có mặt đều tìm cách chạy trốn, thế nhưng hắn vẫn cứ ở một chỗ chẳng chịu đi, kêu hắn đi hắn cũng không nghe, tiếp tục ở lại sớm muộn cũng bị nghiệp hỏa thiêu chết, ta mới dự đinh đánh hắn ngất xỉu để quăng cho ngươi!"
Tạ Liên nói: "Thế nhưng, ngươi cũng không giao hắn cho ta, Phong Tín mất tích, rồi lại xuất hiện ở đây."
Mộ Tình nói: "Bởi vì trên đường thoát ra có chút ngoài ý muốn."
"Cái gì ngoài ý muốn?"
Mộ Tình nói: "Thai linh kia. Nó đột nhiên tập kích từ phía sau, điên cuồng cắn không buông, không cho ta mang hắn đi. Ta chưa kịp lôi hắn, Tiên Kinh đã bắt đầu giải thể để hồi phục lại, vì vậy..."
Vì vậy, Phong Tín bị chôn vùi trong đất, không biết bị chuyển đến chỗ nào.
Nếu như đây là sự thật, nói cách khác là Mộ Tình vốn muốn làm chuyện tốt, nhưng không nghĩ lại hỏng chuyện, chôn sống Phong Tín, vô cùng xấu hổ.
Tạ Liên nói: "Vậy lúc đó sao ngươi không nói sớm..." Phong Tín cũng nói: "Ngươi khi đó thật không muốn ta bị chết cháy ở Tiên Kinh sao? Sẽ đánh ta ngất xỉu để đem đi chỗ khác sao?"
Sắc mặt Mộ Tình cứng đờ, nói với Tạ Liên: "Thai linh cứ ngồi xổm trên ngực hắn, sau đó nữ quỷ Kiếm Lan kia cũng tới, ta đoán nó định đánh thức hoặc chuyển Phong Tín đi, chưa đến nổi trơ mắt nhìn hắn bị chết cháy..."
Nhưng mà, dùng lý do này để thoái thác, rất khó tin tưởng được. Phong Tín điên cuồng gãi tóc: "Ngươi làm cái việc này cũng thật là! Ta muốn tìm người bộ ngươi không biết à? Ngươi không đánh ta ngất xỉu nói không chừng ta đã tìm được!"
Mộ Tình bình tĩnh nói: "Thai linh kia là thủ hạ của Bạch Vô Tướng, Bạch Vô Tướng sẽ không gây bất lợi cho bọn họ. Mà bọn họ không muốn đi theo ngươi, ngươi ở lại chỗ đó cũng chỉ phí phạm thời gian, gọi lớn một ngàn lần cũng vô dụng, không bằng rời khỏi Tiên Kinh giữ mạng trước, về sau có cơ hội lại đi tìm, ngươi đừng có mà hấp tấp ngay thời khắc nguy cấp lại chơi trò phụ thân ruột thịt nhận mặt nhau có được không? Ta chỉ làm theo phán đoán có lợi nhất cho tình huống lúc đó mà thôi."
Phong Tín lại không bình tĩnh được như hắn: "Có lợi cái rắm! Không phải là ngươi nên ngươi mới có thể nói ra những lời này! Đợi tí, cho nên ý của ngươi là, ngươi vốn dĩ muốn cứu ta, đem ta đi?"
Hoa Thành lại nói: "Đừng nhiều lời vô ích, trả lời câu hỏi của ta: Quân Ngô đã nói gì với ngươi?"
Mộ Tình ngậm miệng, thoáng chần chừ.
Hoa Thành lại quan sát hắn nói: "Ngươi bây giờ không phải đang theo lệnh hắn chứ?"
Mộ Tình lập tức nói: "Tuyệt không có chuyện này!"
Hoa Thành nói: "Như vậy mời giải thích về chú xiềng xích kia đi."
Mộ Tình tranh cãi lâu như vậy, có chút miệng đắng lưỡi khô, trong chốc lát, nói với giọng khàn khàn: "Ta nói...các ngươi có thể sẽ không tin."
BẠN ĐANG ĐỌC
Khẽ thôi 🍁
ŞiirSuỵt... Chỉ đọc trong nhà, đừng share link hoặc đề cập đến ở nơi khác nha. Thân ái 😘 P/s: Đây là thành phẩm của một team, ko phải chỉ cá nhân mình nhé ❤️