Chương 59: Cục

1.4K 136 5
                                    

Từ khi tin rằng Luyện nhi đứa nhỏ này chính là Luyện Nghê Thường, ta liền tin tưởng, trên đời này nhất định còn có một Trác Nhất Hàng.

Tuy rằng không nguyện ý, nhưng đây là hai cái tên đã định trước là sẽ dây dưa cùng nhau.

Cũng bởi vì không nguyện ý, cho nên sau chuyện của Hồng Hoa Quỷ Mẫu, trong những năm gần đây, thời gian nghĩ đến cái tên này, có thể còn muốn nhiều hơn rất nhiều so với nghĩ đến Luyện nhi và sư phụ, khi có chút nhàn rỗi, luôn không khỏi vắt hết đầu óc moi ruộtmoi gan mà nhớ lại, cho dù là nhớ lại một chữ mộtcâu một hình ảnh cũng tốt, bây giờ không thể so với khi còn nhỏ có thể thuận tiện nhớ lại liền nhớ lại, không nhớ lại được cũng không sao, lúc này bản thân đã khẳng định vững chắc rằng có một vài chuyện nhất định sẽ phát sinh, như vậy làm sao có thể ngồi yêu chờ chết, chờ đợi vận mệnh tiến đến một bước kia?

Mà bây giờ, rốt cuộc, nhân vật đã từng được dự đoán vô số lần trong đầu, cuối cùng đã xuất hiện ở trước mặt.

Kỳ thật trong lòng rất vui mừng, chuyện nên đến cuối cùng cũng sẽ đến, loại tiến đến bình thản như thế này, so với các loại khả năng được quy nạp từ những ký ức vụn vặt trong suốt nhiều năm qua, chính là loại tiến đến có thể làm cho người ta dễ dàng tiếp nhận nhất, càng may mắn hơn chính là, bản thân mình đã kịp thời phản ứng.

Bất quá, mọi thứ chỉ vừa mới bắt đầu.

Nam tử trẻ tuổi kia vừa mới bị cắt ngang câu chuyện, cái tên xuất hiện trong đầu hắn còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng, nhất thời lộ ra có chút bối rối, chỉ là không kịp bối rối quá lâu, liền lại nghe thấy ta mở miêng nói ra lai lịch của hắn, tất nhiên là rất kinh hãi, liền đem sự bối rốilúc trước ném đến sau đầu, nghiêm nghị ôm quyền nói: "Đúng vậy, tại hạ đúng là đã học được chút công phu cơ thủ tam cước của phái Võ Đang học, chỉ là không biết cô nương làm sao lại biết được?"

"Bất quá là mấy tháng trước, trên đường đến Thiểm Tây đã hữu duyên đồng hành mấy ngày đường cùng một nhóm người có đồng mônCảnh Thiệu Namcủa ngươi, cho nên có từng nghe qua, thiếu hiệp không cần lo ngại." Ta mỉm cười trả lời, tựa như có chút quan tâm, hỏi: "Đáng tiếc là sau đóxày ra một chút việc nên liền mỗi người đi một ngả, không biết ngươi có tin tức của bọn họ hay không? Gần đây bọn họ có khỏe không?"

Không sai, đề tài này, chính là có chủ tâm mà dẫn ra.

Nam tử lại không hề nghi ngờ, nghe vậy sắc mặt liền thả lỏng, nói: "Thì ra là bằng hữu của Cảnh huynh, thất kính thất kính, trước đó vài ngày tại hạ vẫn luôn ở kinh sư bận rộn việc gia sự, còn chưa được gặp gỡ các đồng môn, bất quá..." Hắn do dự một chút, vẫn là nói ra: "Bất quá một vị bằng hữu vừa mới quen biết ở kinh sư có nói, Cảnh huynh tựa hồ bị thương nhẹ, may mà cũng không đáng lo, sau đó đại khái đã trở về núi Võ Đang, xin cô nương đừng lo lắng."

"Ân?" Ta ra vẻ kinh ngạc, ngạc nhiên nói: "Người kia có võ công tốt như vậy sao lại bị thương, không biết có phải là bị ai gây ra thương tích hay không? Bây giờ dự định thế nào? Võ Đang các ngươi không ra mặt vì hắn sao?"

[BHTT] Edit - Ma nữ Nghê Thường - Bát Thiên Tuế - INơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ