- Tớ sẽ không nói cho Jungkook biết tình cảm của cậu đâu. Như vậy biết đâu sau này cậu sẽ thay đổi chủ ý, sẽ nhìn thấy còn có tớ đứng ở phía sau chờ đợi cậu.
Thanh âm ấy văng vẳng bên tai tôi, thứ tình cảm Kevin dành cho tôi khiến tôi hồ nghi. Mặt nước trong lòng như bị thảy xuống một hòn đá khẽ gợn sóng lăn tăn. Sau cùng tôi ngẩng đầu lên chỉ thấy Kevin đứng trước mặt không lộ chút biểu cảm, lạnh lẽo và cô độc như khoảng thời gian trước khi cả hai không quen biết.
Khi màn đêm buông xuống cả thành phố chìm trong không khí hân hoan, tiếng chuông tiếng nhạc tiếng người huyên náo hò hét. Những cửa hàng lấp lánh ánh đèn tỏa ra một loại cảm giác an nhiên dịu dàng vỗ về lòng người. Dòng người tấp nập trên đường, không khí giáng sinh náo nhiệt vô cùng.
Kevin hỏi tôi có muốn đến nhà thờ không, suy nghĩ một lúc rồi tôi gật đầu, dẫu sao cũng chẳng muốn về nhà tôi không thể phung phí ngày nghỉ của mình được.
- Cậu mà cũng muốn đi cầu nguyện sao?
- Có gì lạ à?
- Rất lạ là đằng khác
Tôi tưởng người như Kevin phải không tin thần không tín phật mới đúng chứ.
- Đến nhà thờ chưa chắc đã để cầu nguyện.
Tôi gật đầu cho rằng lời cậu ta nói đúng. Có rất nhiều chuyện đều phải tự dựa vào bản thân mình, thần thánh không phải là toàn năng.
Kevin đi sát bên tôi, chen chúc trong dòng người đi lễ, ép đến mức tôi sắp trở thành khô mỡ.
Tôi hết bị xô bên này lại bị đẩy sang bên kia, tức giận đến đỏ mặt. Rất nhanh sau đó Kevin kéo tôi vào lòng kéo tôi đến bên đường tách khỏi dòng người đông nghịt.
Tôi nhận được điện thoại của Jisoo, một lúc sau đã thấy nó cùng Taehyung xuất hiện theo sau còn có đám người Kai đang vui vẻ nói chuyện. Jisoo vừa trông thấy tôi đã chạy lại bày ra bộ dạng xu nịnh tôi trợn mắt lườm nó. Còn chưa tính sổ với nó đâu.
Sau đó tôi mới biết hóa ra Jisoo và Taehyung qua lại từ sau lần cá cược với tôi, ây dà nói vậy mình cũng có khiếu làm bà mối lắm ấy chứ, còn làm miễn phí cho người ta nữa, thật đúng là quá tốt mà.
Jisoo đảo mắt sang Kevin bên cạnh, dù không tỏ vẻ ghét bỏ như trước kia nhưng cũng không có mấy phần thiện cảm hỏi tôi vì sao lại ở cùng Kevin mà không phải Jungkook. Tôi nhún vai từ chối trả lời. Làm sao tôi biết hiện tại hắn đang chết ở xó xỉnh nào chứ? Hứ!
Khi tiếng chuông nhà thờ điểm 12 giờ âm thanh ấy ngân vang trong không trung tinh khiết trong trẻo. Jisoo ghé sát bên tôi thì thầm
- Tao cầu nguyện hai chúng ta sẽ được ở bên cạnh nhau mãi mãi bất chấp sau này xảy ra chuyện gì.
- Mày lại lên cơn đấy à?
- Mày đừng có phá hoại không khí bi thương mà tao vừa tạo ra được không, tụt hết cả cảm xúc.
Jisoo dang tay đập lưng tôi đau đến chảy nước mắt, nếu không phải đây là nơi công cộng tôi đã tháo giày đáp chết nó lâu rồi.