Tôi bám lấy Jungkook nằng nặc đòi hắn đưa vở bài tập toán, một chút nữa thầy toán sẽ vào mà bài tập tôi còn chưa làm xong, tôi không muốn bị tiễn lên giàn hỏa thiêu đâu.
Jungkook lại cứng đầu không chịu đưa tôi, còn lên lớp với tôi rằng không được chép bài bạn phải tự làm bài mới có kiến thức. Những lời này đi nói với trẻ con mẫu giáo tụi nó cũng chẳng tin, chỉ là vài bài toán thôi mà có thể gây ra chuyện gì cơ chứ?
Tôi giận dỗi định quay người thì hắn đem một quyển vở quăng vào tay tôi, trước sau gì cũng đưa lại còn làm bộ học sinh gương mẫu
- Bạn Jungkook bạn dung túng cho tớ như vậy có được không?
- Nếu không thì thế nào?
Hắn trợn mắt hỏi ngược lại, tôi cười hì hì nhảy chân sáo vào lớp.
Sau sự kiện trên sân trường ban nãy không khí trong lớp có phần khó xử. Lớp trưởng chẳng biết đã chạy đi đâu còn lớp phó mặt mày u ám không ai dám động vào. Một mảng tĩnh lặng ing~
Tôi vừa đặt mông xuống ghế mới thấy Jisoo bước vào vẫn không quên quay đầu cùng Taehyung chí chóe vài câu, đến giờ vẫn không tưởng tượng được nếu hai người này về cùng một nhà thì sẽ gà bay chó sủa đến đâu.
Jisoo đặt xuống một bịch bánh tráng trộn nhìn tôi chép bài tập toán
- Chiều nay có muốn đi dạo phố với tao không?
- Không, chiều đi xem Jungkook tập bóng rổ rồi
Nó bĩu môi không thèm đếm xỉa với tôi, ngoái mông đi về chỗ. Tôi cười cười níu tay Jisoo
- Có cả Taehyung đấy, mày không định đi xem à?
- Đi chứ, phải đi chứ sao không, tao còn phải mở to mắt xem động lực nào khiến cho một đứa chưa từng có hứng thú với thể thao như mày mò ra sân bóng.
Giọng Jisoo ngân dài chế giễu, tôi mặc kệ sự mỉa mai của nó.
***
Chiều hôm đấy tôi áo trong áo ngoài trong lòng thầm chửi rủa trăm nghìn lần, đám người thần kinh uống nhầm sữa hết hạn đấy không thể chọn ngày đẹp hơn sao? Mùa đông lạnh như vậy còn muốn thi đấu bóng rổ, nếu không phải đầu óc có vấn đề thì cũng là tâm lí vặn vẹo.
Bóng rổ thi đấu trong nhà đa năng của trường vừa rộng rãi lại ấm áp bất chấp thời tiết bên ngoài, tôi cũng vì vậy mà thoải mái hơn chút. Chỉ là không ngờ đến chỉ một trận đấu bóng rổ lại thu hút nhiều người tới xem vậy. Tôi còn đang loay hoay tìm chỗ ngồi thì Jisoo từ đâu đó chạy đến vẻ mặt rất hào hứng.
- Đến rồi? mau lên mau lên tao nhờ Yeri giữ chỗ cho bọn mình rồi đấy
- Tưởng mày không muốn xem cơ mà
- Hừ một cuộc ân oán tình thù trộn lẫn xác thịt sao tao có thể bỏ qua chứ?
... Mày đang nói ngôn ngữ gì vậy?
Jisoo nhìn vẻ mặt ngốc nghếch của tôi thở dài chẳng buồn nói, trực tiếp kéo tôi lên khán đài từ từ giảng giải.
Theo như tin tức thập cẩm lằng bà nhằng mà Jisoo thu được đội bóng của trường tôi và một trường trung học khác có chút ân oán xích mích từ thời đội trưởng tiền nhiệm, bây giờ kể cả đội trưởng tiền nhiệm đã ra trường rồi đội bóng vẫn duy trì truyền thống mỗi lần chạm mặt là oán hận ngút trời.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bạn Thân Thì Sao? Vẫn Cứ Yêu!!!
Storie d'amoreChuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả