Khách tới cửa, đương nhiên là tiếp.
Mèo lam nhà Tiền Huyên đã sớm nổi tiếng toàn trên lầu dưới lầu vì sự quý giá yếu ớt của nó, đại tổ tông ăn tiền.
"Cô yên tâm để tôi trông cho cô?" Lâm Lan đáp ứng sau, cũng nói đùa hỏi một câu.
"Cái này có cái gì không yên lòng." Tiền Huyên nhìn thoáng mèo Ragdoll cô còn ôm trong ngực, "Con này đây lúc ấy cũng được cô chăm sóc tốt như vậy, huống chi là Nữu Nữu của tôi chứ."
Lúc Lâm Lan mới nhặt được Lam Bảo Thạch ấy, toàn trên lầu dưới lầu nhưng là cũng không xem trọng, đều cảm thấy con mèo con này không sống được, tiền tiêu chữa bệnh đều sẽ đổ xuống sông xuống biển.
Hiện tại thế nào?
Lam Bảo Thạch đã là đầu bảng quán trà mèo này, mỗi ngày đều có trà khách tới muốn hôn hít ôm ấp nâng lên cao.
Hơn nữa nó còn thập phần khỏe mạnh, cơ hồ chưa từng nghe nói đã sinh bệnh qua.
"Thật không biết cô nuôi thế nào, một đám nhiều mèo sủng vật dễ hỏng như vậy thế mà tất cả đều chiếu cố tốt như vậy." Ngẫm lại chính mình chiếu cố một con Nữu Nữu đã liền hao hết tâm lực, xem xem lại người ta chiếu cố một đàn đều ngay ngắn rõ ràng, Tiền Huyên không thể không cảm thán người so với người muốn chết a.
Đó là, cô đã từng nghiêm lệnh với mấy con mèo này, thân thể có chỗ nào đau hoặc ngứa đều phải hồi báo với cô.
Trong lòng Lâm Lan nghĩ như vậy, ngoài miệng lại là một bộ lí do thoái thác khác: "Đại khái là bởi tôi đã thành khách hàng VIP của phòng khám bác sĩ Lưu, hàng tháng đều có thể mang mấy con mèo nhỏ đi làm kiểm tra sức khỏe miễn phí đi."
"Còn có loại chuyện này?" Tiền Huyên kinh hãi, sau đó biểu lộ một mặt thua thiệt lớn, "Tôi cũng tốn không ít tiền chỗ bác sĩ Lưu đó a, thế mà không cho tôi loại ưu đãi này. Không được, tôi muốn đi tìm anh ta!"
Sợ lúc này phòng khám thú cưng cũng đóng cửa, Tiền Huyên lên tiếng chào liền vội vàng lao ra quán trà, liền muốn đi tìm bác sĩ Lưu muốn ưu đãi của mối khách cũ.
"Đây cũng thật đủ hấp tấp." Tống Tân Dân thấy thế không nhịn được nói một câu.
"Kiểu phụ nữ của sự nghiệp liền nên như thế a, bằng không làm sao làm việc kiếm tiền đua thăng chức tăng lương với đàn ông?" Thang Hiểu Nhã bên cạnh không cảm thấy kỳ quái chút nào, vị muội tử cũng lôi lệ phong hành này quay đầu nhìn về phía Lâm Lan, "Cửa hàng trưởng, thừa dịp hôm nay đều có rảnh, cô dẫn tôi đi mấy tầng lầu phía trên nhìn xem phòng ở đi, sớm chọn xong ở đâu một chút, hôm nay chúng ta liền ký hợp đồng thuê lại a. Thứ tư tuần sau tôi liền chuyển đến."
Tống Tân Dân: "..." Vị nữ đồng nghiệp này còn ác hơn vị trước đó.
"Đi." Lâm Lan cũng không kéo dài, thả Lam Bảo Thạch xuống đất, "Mấy người giúp tôi đem mèo đều đưa lên trên lầu, tôi liền dẫn cô đi xem phòng."
BẠN ĐANG ĐỌC
Khi Có Thể Nói Chuyện Với Mèo
Hài hướcCác bạn vô truyện để biết thêm nhé 😊😊😊😊😊 mình để văn án giới thiệu trong truyện Đây là bộ thứ hai mình cày. Mãi mới đăng được. Mong ủng hộ nha 🙏🙏🙏🙏🌹🌹🌹🌹🌹🌹 Bộ này có 81 chương, chương cuối là phiên ngoại nhé , 😊