Meo meo-Chương 14

1.4K 174 7
                                    

“Cái miệng trong nhà kia đột nhiên sinh bệnh cần một số tiền lớn, cái cửa hàng này tôi thật sự không có tiền tiếp tục thuê nữa, thật sự thật xin lỗi a.” Chị Dương đứng ở cửa ra vào, lúc nói chuyện một mặt áy náy: “Tôi biết ngừng thuê trước kiểu này không hợp quy củ, làm khó mọi người. Nếu có thể, tôi cũng không muốn dừng cửa hàng lại…”

“Không sao không sao.” Ba Lâm mẹ Lâm đều vội vàng khoát tay, đều thực lý giải: “Loại chuyện người đột nhiên sinh bệnh này cũng là không có cách nào, mọi người đều không muốn. Chị Dương cô yên tâm, chuyện trả nhà bọn tôi đều ứng, chỉ cần cô chuẩn bị xong, bọn tôi tùy thời đều có thể xử lý.”

“Ai, ai! Cám ơn anh Lâm chị Lâm!” Chị Dương liên tục cảm kích: “Thật sự thực xin lỗi, thêm phiền toái cho anh chị như vậy!”

Chị Dương tựa hồ thực sự thực vội, lực chú ý chỉ đặt ở trước mắt mà hoàn toàn không chú ý tới sự tồn tại của Lâm Lan, mãi cho đến sau khi nói dứt lời với ba Lâm mẹ Lâm cũng là trực tiếp bên trái quay bước nhanh tới phía cầu thang, căn bản là không nhìn thấy bên phải còn có một người sống sờ sờ đứng đó.

Có điều Lâm Lan cũng không để ý, lực chú ý của cô tương tự cũng ở trên chuyện bọn họ mới vừa nói đến: “Ba mẹ, chị Dương muốn trả nhà trước?”

Ba Lâm mẹ Lâm tự nhiên là sớm đã phát hiện khuê nữ ở bên kia, nghe thấy Lâm Lan hỏi như vậy, Lâm Hữu Dư không chút suy nghĩ nói thẳng: “Đúng vậy a, chồng cô ấy hai tháng trước kiểm tra sức khỏe tra ra nhiễm trùng đường tiểu, tiền chữa bệnh một năm cần 10 vạn, chị Dương suy nghĩ liền không làm tiệm quần áo nữa, cầm tiền thuê nhà trả lại chuyên môn đi bệnh viện chiếu cố chồng cô ấy.”

“Kỳ thật còn có một năm hợp đồng thuê mướn liền đến kỳ, mẹ với ba con nghĩ nghĩ, liền xem như làm chuyện tốt đồng ý.” Vương Tú Chi nói đến việc này cũng là thổn thức, quay đầu lại trừng Lâm Hữu Dư: “Lão già, ông bình thường ăn uống cũng chú ý chút, đừng còn chưa có già đã liền để cho tôi đi bệnh viện hầu hạ ông!”

“Đó sao có thể a?” Ba Lâm có chút ủy khuất: “Bình thường tôi cũng rất ít đi ăn tiệm uống rượu với người khác, cơ bản ăn ngay ở trong nhà, nào có cái cơ hội cho bệnh nhà giàu này?”

“Ông là chê tôi mua đồ ăn không tốt?” Vụ bị hà khắc ẩn hàm trong lời của chồng này nhưng làm Vương Tú Chi không thuận theo: “Trong nhà bữa nào thiếu thịt cho ông ăn, cách vài bữa trên bàn đều có món ông thích ăn, ông còn nhớ thương tới tiệm cơm ăn? Ông xem một chút cái bụng này của ông là chất liệu có thể đi tiệm ăn sao?”

Nói xong lời cuối cùng, mẹ Lâm tuyệt không khách khí vỗ vào cái bụng bia phình lên của ba Lâm.

Đối với cái này, Lâm Lan gật đầu biểu thị đồng ý: “Ba, con cảm thấy mẹ nói đúng á, về sau ba vẫn là ăn ít thịt một chút đi, cái bụng này hơi bị lớn.” Nói rồi cô cũng đưa tay chọc chọc bụng cha ruột: “Ô oa, thịt vẫn là cứng, ba thật sự phải cân nhắc ăn chay nhiều a.”

Khi Có Thể Nói Chuyện Với MèoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ