Chương 41: Người phụ nữ tàn nhẫn

2.7K 411 5
                                    

Vẫn là ly rượu màu đỏ, vị cay nồng nơi đầu lưỡi khiến em thích thú. Emma đứng xoay lưng lại với Takemichi và Chifuyu. Ánh mắt của em nhìn ra bên ngoài thành phố đang rực rỡ ánh đèn.

" Mikey chết rồi."

Em nhẹ nhàng buông một câu nói tàn nhẫn với hai người họ. Tay em lắc nhẹ ly rượu sóng sánh ấy, miệng khẽ mỉm cười. Em quay lại nhìn Takemichi. Khuôn mặt xanh xao và ánh mắt sợ hãi. Cậu ta không phải đang sợ em, mà là sợ tương lai hiện tại. Emma ngồi xuống ghế, hai chân vắt chéo còn tay thì nhận lấy một chiếc máy tính từ người bảo vệ ở cạnh.

" Sao vậy? Hai người không có lời nào để nói à?"

Bàn tay em gõ lên bàn phím một cách thành thục khi đang lướt trên những phím đàn. Đôi mắt chăm chú nhìn vào màn hình thay vì quan sát những biểu cảm thú vị trên khuôn mặt của hai người kia.

" Là tôi đã giết Mikey đấy."

Takemichi nhìn người phụ nữ trước mặt. Có thật sự là Emma không? Emma của quá khứ là người đã nở nụ cười rạng rỡ, vui vẻ vẫy tay chào tạm biệt cậu và hẹn gặp lại ở một tương lai hạnh phúc hơn. Emma mà cậu biết là người sẵn sàng mạo hiểm mạng sống để bảo vệ Mikey, là cô gái đơn thuần nhất. Còn người trước mặt, một kẻ quyền lực và dã tâm đến không ngờ.

" Anh ta đúng là đồ ngốc."

Emma vẫn tiếp tục chăm chú vào chiếc máy tính của bản thân, mặc cho ánh nhìn của Chifuyu như đang muốn xé xác mình. Chifuyu căm hận Emma, phải! Sự thay đổi của Emma là bất hạnh của Touman. Chính Emma đã giết Baji ngay trước mắt cậu. Và bản thân cậu chẳng biết vì điều gì mà vẫn có thể sống đến tận lúc này.

" Ngôi nhà bọn tôi ở lúc nào cũng có mùi thuốc nổ. Hằng đêm Mikey luôn biết mình đang nằm trên một đống bom nổ chậm mà tôi đặt ở đó. Nhưng anh ta vẫn về nhà mỗi ngày, vẫn nằm trên chiếc giường đó. Và hôm nay, anh ta vẫn quyết định ở lại đó và chết trong vụ nổ."

Lúc này, Emma mới dừng tay và nhìn hai người trước mặt. Em thấy Takemichi đang run lên trước những lời nói tàn nhẫn đó. Còn Chifuyu chỉ cúi mặt xuống mà không có một lời nào cả. Thật không có gì thú vị cả.

Emma đứng dậy, cầm lấy ly rượu và đến trước mặt của Takemichi. Em nâng khuôn mặt đang tái nhợt đó lên, mỉm cười mà hỏi:

" Đây có phải là tương lai tồi tệ không?"

Takemichi không trả lời. Emma cảm thấy, tương lai này cũng không đến nỗi tệ. Vì em có tất cả mọi thứ mình muốn. Hạnh phúc của em chỉ đơn giản là ngắm nhìn những con rối chạy náo loạn dưới bàn tay của mình mà thôi.

" Đây là một tương lai đẹp. Vậy nên cậu chẳng cần quay về quá khứ nữa đâu."

Rồi Emma ra hiệu cho những kẻ ở đó bắt trói Takemichi và Chifuyu lại. Ngày hôm nay... Em nên bắn hay thiêu nhỉ? Chỉ nghĩ đến việc sẽ giết kẻ đó bằng hình thức nào cũng đủ để em đau đầu rồi.

" Emma? Tại sao vậy? Tại sao cậu lại trở thành như thế? Nói đi! Nhất định tớ sẽ quay lại để thay đổi nó mà."

Emma không trả lời, em bắt đầu lựa chọn những khẩu súng sẽ được em sử dụng. Chết bởi một vũ khí đẹp đẽ cũng  là vinh dự của kẻ bị giết.

[ ĐN Tokyo Revengers] Kiếp Này Sống Như Một Sano Emma.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ