16th

623 70 1
                                    

Chaeyoung đến trường vào buổi chiều hôm đó với hình ảnh cô gái tóc nâu ở trong đầu. Cô không biết tại sao mình lại nghĩ đến con người bé nhỏ đó làm cái gì nữa, nhưng cô không thể không tự hỏi lời nói của cô ta có ý nghĩa gì. Và cô cũng nhận thấy rằng cô gái đó đã quá tốt với mình, cười với cô rất nhiều, và điều đó thật lòng khiến Chaeyoung cảm thấy khó chịu.
 
Nếu cô không hiểu rõ hơn, cô sẽ nghĩ rằng Jennie đang ve vãn lấy cô luôn nữa. Nhưng không. Điều đó rất không thể. Giống như, không đời nào Jennie lại nghĩ về cô như vậy. Và cô cũng sẽ không muốn điều đó.
 
Chúa ơi. Chaeyoung tự nghĩ. Cô nên ngừng nghĩ về những điều vô nghĩa ngay bây giờ rồi. Vì vậy, cô đẩy mọi suy nghĩ về phía sau tâm trí và tập trung vào lớp học của mình.
 
Nói về lớp học, cô có tiết học ở lớp của mình vào buổi chiều với cặp song sinh, và có thể an toàn khi nói rằng bộ đôi Yin Yang đã ngay lập đổ dồn vào cô ngay khi cô vừa ngồi vào bàn. Vì vậy, với một tiếng thở dài thườn thượt, cô đã kể cho họ nghe mọi thứ về sự hình thành của cô với Blackpink. Từ cách Jennie tiếp cận với cô, đến cách cô trở thành 'bạn' của bộ ba nổi tiếng đó nữa.
 
Cặp song sinh trông có vẻ không tin sau khi Chaeyoung giải thích mọi chuyện.
 
"Làm thế nào cậu có thể chắc chắn rằng họ thành thật hay không chứ?" Tất nhiên, Yin đã hoài nghi.
 
Chaeyoung chỉ nhún vai, "Tớ cũng chả biết, nhưng bây giờ họ có vẻ rất thân thiện. Và Jennie rất tốt với tớ nữa."
 
"Tốt là tốt như thế nào?" Yang nheo đôi mắt nhỏ.
 
"Kiểu như, cô ấy, ừm... cô ấy đã giúp tớ về phần trình diễn hôm qua. Một phần quan trọng trong đó là ý tưởng của cô ấy đấy," cô cười ngượng nghịu.
 
Yang mở to mắt ngạc nhiên, "Vậy là cậu đã luyện tập với cô ta suốt thời gian qua luôn sao?!"
 
"Tớ- nó thực sự là một câu chuyện dài. Tớ cũng không biết nó diễn ra như thế nào. Nhưng, đúng vậy.."
 
Cặp song sinh đồng loạt thở dài và gật đầu nhưng vẫn có chút nghi ngờ.
 
"Chỉ cần... cẩn thận thôi, Chaeng. Tớ không biết điều gì đã xảy ra với họ, nhưng bất kể họ đang làm gì, điều đó đều cảm thấy có thế nguy hiểm... cho cậu đấy", Yin trầm ngâm nói.
 
Chaeyoung hơi bối rối nghiêng đầu, "Nhưng Jennie đảm bảo với tớ rằng mọi thứ bây giờ đã là quá khứ rồi, và cô ấy trông thực sự chân thành mỗi khi nói chuyện với tớ mà."
 
"Nhưng mà, hãy cẩn thận đấy. Đừng để mất cảnh giác một cách dễ dàng như thế, được không?"
 
Chaeyoung chỉ gật đầu và cố gắng không nghĩ nhiều về những gì cặp song sinh nói. Tất nhiên họ chỉ đang bảo vệ cô sau tất cả những gì đã xảy ra trước đó. Vì vậy, cô gật đầu, và họ chuyển sự chú ý của mình khi giáo sư bắt đầu lớp học.
 
Thời gian còn lại của ngày tiếp tục diễn ra, và cô, chỉ một lần, thấy Blackpink đến trường vào cả buổi chiều.

~•~

Ngày hôm sau diễn ra khá bình thường đối với Chaeyoung. Cô học hai lớp vào buổi sáng và một lớp vào buổi chiều. Họ không làm gì nhiều ngoài việc ôn tập cho kỳ thi giữa kỳ sắp tới diễn ra vào tháng sau. Cô nghĩ rằng các giáo sư khá tuyệt khi để họ kiểm tra lại trước thời hạn. Vì vậy, tất cả đều tốt cả.
 
Tuy nhiên, có một điều không bình thường ở đây. Đó là một người nhỏ bé với hàm răng nhỏ mà Chaeyoung đã không nhìn thấy từ sáng. Nhưng không phải cô đang nhớ cô ấy. Không đời nào cô lại đi nhớ cái tên ác quỷ đó hết. Không bao giờ. Cô chỉ thấy điều đó thật là bất thường thôi vì kể từ khi Jennie làm lành với cô thì hàng ngày cô đều nhìn thấy cô ấy với một nụ cười tươi tắn đến khó chịu như muốn ăn đấm của cô vậy.
 
Vì vậy, nó hơi kỳ quặc. Nhưng cô cố gắng bỏ qua cảm giác đó và đi qua hành lang khi lớp học của cô trong ngày đã kết thúc.
 
Đó là khi cô nhìn thấy Blackpink. Hoặc giống Lisoo hơn vì chỉ có Jisoo và Lisa, còn Jennie thì không đi cùng họ, xung quanh là những fangirl đang túm tụm lại. Hai cô gái ngay lập tức nhìn thấy cô và cả hai đều đi về phía cô, hoàn toàn không để ý đến đám đông phía sau họ.
 
"Chào, Rosie!"
 
Ngay sau đó, cô nhớ rằng cô đã thực sự phải đi tìm kiếm hai người này để bóp cổ họ vì những gì họ đã làm vào đêm hôm trước.
 
"Yah cô!" Chaeyoung đã nhảy lên họ và đánh (không quá mạnh) bằng cuốn sổ mà cô đang cầm.
 
"Ow, cái quái gì vậy, Rosie? Tụi này đã làm gì sao?" Jisoo vừa khóc vừa xoa xoa cánh tay.
 
"Tại sao cô lại để tụi tôi ở lại quán bar tối hôm trước thế? Tôi phải bò về nhà với một Jennie gục ngã ở trên lưng vì cô ấy không chịu tỉnh lại đấy!" cô hét lên.
 
"Cô đã cõng em ấy về sao? Aww, thật là ngọt ngào nha", Jisoo thủ thỉ điều đó đã giúp cô nhận thêm một cú đánh nữa từ cô gái tóc vàng, "Ow, chúng ta không cổ vũ bạo lực ở đây đâu nhé, Roseanne."
 
"Cô nói cô chỉ đi vệ sinh thôi mà!"
 
"Tụi này đã làm thế mà. Nhưng, uh... bụng của Lisa đột nhiên cồn cào hết cả lên, nên tụi này phải về nhà luôn."
 
Lisa ném cho Jisoo một cái nhìn khác kiểu chị-đang-nói-cái-quái-gì-thế, và cô gái tóc tím cố ý thúc vào người bạn của mình.
 
"Phải không, Lisa? Bụng của em đau dữ dội và chị phải đi với em vì em không thể lái xe... đúng không?"
 
Jisoo lúc này đang nhíu mày.
 
"Uh... đ-đúng. Bụng của tôi đau nên chúng tôi đã về nhà sớm", Lisa lúng túng ôm lấy cái bụng.
 
Chaeyoung ném cho họ một cái nhìn đầy nghi ngờ, "Mặc dù như thế! Cô nên báo cho tôi trước chứ. Và cô nên mang theo Jennie đi với cô nữa!"
 
"Không, tôi nghĩ Jennie sẽ ổn khi ở bên cạnh cô. Tôi thậm chí còn nghĩ rằng em ấy thực sự thích nó nữa đấy", Jisoo trêu chọc lần nữa và cố gắng đi tránh cú đánh khác từ phía cô gái.
 
"Tôi phải cõng cô ấy đấy, được chứ?! Và cô ấy khá nặng so với thân hình nhỏ bé của mình!"
 
"Nhưng mà, em ấy rất dễ thương khi ẻm ngủ nha. Cô phải thừa nhận mà", cô gái có mái tóc đen nhếch mép, "Bây giờ cô là một trong số rất ít người nhìn thấy khía cạnh mong manh này của Jennie Kim đấy nhé."
 
"Tôi- không, cô ấy không-"
 
"Ồ, nói đến Jennie, hôm nay em ấy đã trốn học vì ốm đấy", mặt Jisoo đột nhiên trở nên nghiêm túc.
 
Chaeyoung hơi sửng sốt. Jennie bị ốm sao? Cô thấy cô ấy trông hoàn toàn bình thường vào ngày hôm trước kia mà.
 
"Chuyện gì đã xảy ra với cô ấy thế?" Cô cố làm ra vẻ bình thường nhất.
 
"Em ấy nói với tụi này rằng đầu em ấy bị đau do rượu. Sau đó, sáng sớm nay, em ấy bị sốt luôn", Jisoo cau mày.
 
"Oh."
 
Chaeyoung đột nhiên cảm thấy thật tệ. Bằng cách nào đó, cô nghĩ rằng một phần là do cô vì cô đã thách thức Jennie chơi cái trò chơi đó. Và cô gái tội nghiệp kia đã phải uống một lượng rượu đáng kể vượt quá giới hạn của mình.
 
"Uh, tụi này sẽ đến thăm em ấy bây giờ nè. Và, ừm... để đưa quyển ghi chú cho ẻm để ẻm coi lại mấy chủ đề mà ẻm đã bỏ lỡ", Jisoo sau đó lấy ra một cuốn sổ nhỏ từ trong cặp, "Cô có muốn đến luôn  không?"
 
"Tôi- tại sao tôi lại-"
 
"Chờ đã nào. Hãy nghĩ lại đi đã, cô thực sự là lý do tại sao Jennie say tối hôm đó mà. Em ấy biết giới hạn của mình, nhưng sau đó cô phải thách thức em ấy và em ấy lại không đủ khả năng để nói không với cô, vậy là vậy đó."
 
"Nhưng tôi không biết cô ấy lại yếu THẾ."
 
"Tuy nhiên, đó vẫn là một phần lỗi của cô khi em ấy bị ốm. Vậy nên tôi nghĩ sẽ công bằng nếu cô đến thăm em ấy một chút," Jisoo cố ý gật đầu một cái, cô thực sự thích trò này nha.
 
Mặt Chaeyoung xụ xuống vì cô biết những gì Jisoo nói là sự thật. Cô thực sự đã cảm thấy tồi tệ giùm Jennie ngay cả khi cô ấy là con gái của satan. Và cảm giác cồn cào trong bụng cô cũng chẳng giúp ích được gì cả.
 
"Nó có thực sự tồi tệ thế sao? Ý tôi là cô ấy bị sốt ấy", cô hỏi, cố gắng che giấu sự lo lắng trong giọng nói của mình.
 
"Tụi này cũng không biết nếu như tụi này không đến chỗ em ấy."
 
Đúng.
 
"Vậy, cô có đi cùng tụi này không, Rosie?"
 
Cái lương tâm khốn kiếp.

Falling All In You [Vietnamese]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ