Chương 145: Như Lẫm nghịch thiên

691 57 0
                                    




"Mami, a di xấu bụng kia đâu?"

Như Lẫm ngồi ở trên giường, nhìn Lạp Lệ Sa tò mò hỏi.

"Cô ta, chết rồi a." Lạp Lệ Sa nói nhẹ như lông hồng, không quan tâm chút nào đến việc người đang đối thoại với mình chỉ là một đứa nhỏ chưa đầy bốn tuổi.

"Mami tại sao muốn đem bảo bảo và Thiên Tứ ném cho a di xấu bụng? Bảo bảo còn nhỏ, nghĩ không ra." Gương mặt tươi tắn của Như Lẫm viết đầy không hiểu.

Lạp Lệ Sa tiến lên sờ sờ đầu nàng: "Bởi vì a, mấy đứa là con của Lạp Lệ Sa ta. Nếu như về sau mẹ và mami đều không có ở đây, con phải dựa vào chính mình để sống sót. Con còn phải bảo vệ bản thân, bảo vệ muội muội, bảo vệ người mình yêu."

"Bảo bảo còn nhỏ, bảo bảo không cần trải qua những chuyện này." Như Lẫm ôm gấu bông đưa lưng về phía Lạp Lệ Sa nằm xuống ngủ.

Lạp Lệ Sa ngồi xuống bên mép giường: "Thiên Tứ vừa sinh ra liền suýt chết, khi đó ta tìm kiếm rất nhiều dược liệu bảo bối, phối rất nhiều thuốc mới cứu sống được nó, nhưng mà thân thể nó cũng bởi vì những thứ thuốc này mà để sót lại rất nhiều độc tố. Bây giờ còn nhỏ, mọi người đều không thể phát hiện. Nhưng mà chờ nó lớn thêm một chút, bí mật này sẽ từ từ nổi lên mặt nước. Nhưng chuyện này mẹ con không biết, cho nên nàng dự định mời bảo mẫu tới chăm các con, lúc chúng ta không ở nhà, a di bảo mẫu là người thân cận các con nhất, bí mật này rất khó giữ vững."

"Cho nên mami tìm một kẻ xấu, dọa cho mẹ có ám ảnh tâm lý, như vậy mẹ sẽ không lại đề cập chuyện mời bảo mẫu. Bí mật cũng sẽ không bị người ngoài phát hiện, có đúng hay không?" Như Lẫm đột nhiên ngồi dậy, nhìn Lạp Lệ Sa.

Lạp Lệ Sa lắc đầu: "Đúng, cũng không đúng. Có thể đưa các con bình an khỏe mạnh tới thế giới này, ta và mẹ các con đã cố gắng làm rất nhiều, nàng mười năm như một hằng ngày uống đủ loại dược vật mới điều chỉnh được thân thể, nhưng Thiên Tứ vừa sinh ra liền suýt nữa rời đi. Lúc ấy nàng vô cùng thương tâm buồn bã, ta không muốn về sau nàng phải trải qua chuyện đó thêm một lần nữa, ít nhất không được để cho người đầu bạc tiễn người đầu xanh."

"Thiên Tứ vẫn sẽ chết sao?" Nhóc con bắt đầu khẩn trương, tuy rằng muội muội rất đần rất thích khóc nhè, nhưng mà nàng vừa sinh ra đã có muội muội ở bên, nếu về sau không còn được gặp muội muội, nàng sẽ rất khó chịu.

"Điểm cuối của mỗi người đều là tử vong, Thiên Tứ dĩ nhiên cũng vậy." Lạp Lệ Sa giơ tay lên xoa xoa trên đầu Như Lẫm: "Trên thế giới này có một địa phương được gọi là tổ chức nghiên cứu, nơi đó sẽ không bỏ qua ta, vĩnh viễn sẽ không bỏ qua ta. Chỉ là hiện tại bọn họ không động được ta. Nhưng mà ta không che chở mấy đứa được cả đời, nếu như về sau ta và mẹ các con đều không còn ở thế giới này, bọn họ sẽ không bỏ qua Thiên Tứ. Ở trong mắt bọn họ, Thiên Tứ là vật thể sống có hứng thú nghiên cứu còn hơn cả ta."

"Bảo bảo à, con đã bốn tuổi rồi. Không còn nhỏ nữa, có một số chuyện lẽ ra không nên để con trải qua, nhưng đã đến lúc con phải đối mặt rồi. Đây mới chỉ là mở đầu, đường đi sau này càng khó khăn hơn."

[BHTT] [COVER - LICHAENG] Giáo Chủ Ma Giáo Của Ảnh Hậu - Mộ Vũ Hề HềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ