Phiên ngoại 8: Tiểu Như Lẫm và Tiểu Thiên Tứ

866 57 5
                                    




"Tiểu Hi tỷ tỷ, hôm nay Tứ Tứ được hoa hồng nhỏ. Lão sư còn nói Tứ Tứ là đáng yêu ngoan nhất, ngươi nói xem Tứ Tứ có phải rất giỏi không."

Tiểu khả ái ba tuổi ôm tập vở mẫu giáo ngồi bên cạnh thiếu nữ.

Thiếu nữ không biết làm sao cưng chiều cười một tiếng, giơ tay lên sờ sờ cái đầu nhỏ tràn đầy ý tưởng ly kỳ cổ quái của nàng, ngữ khí nhẹ nhàng nói: "Ừ, rất giỏi. Thiên Tứ là giỏi nhất."

"Không đúng không đúng, Thiên Tứ và tỷ tỷ là giỏi nhất." Đầu của nhóc con giật giật trong lòng bàn tay Tiểu Hi, lắc đầu nói: "Hôm nay tỷ tỷ cũng nhận được hoa hồng nhỏ yo."

Bé con chạy đến bên cạnh một đứa trẻ khác, tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng cái mặt than thật đúng là để cho người không dám đến gần, rất sợ đến gần một chút đứa trẻ kia sẽ sử dụng phép thuật gì đó biến thành ma nữ đáng sợ làm hại nhân loại.

Tiểu Hi nhìn đôi tỷ muội song sinh, tuy rằng hai người sinh đôi, nhưng tướng mạo lại bất đồng.

Bất quá nàng tin là, cho dù hai người giống nhau như đúc, người ngoài cũng có thể nhận ra ai là ai.

Dù sao tỷ tỷ Phác Như Lẫm và Lạp di quả thực là cùng một khuôn đúc ra, mặt than khiến người tránh lui chín mươi dặm, thế gian này cũng không tìm ra người thứ ba.

Muội muội Lạp Thiên Tứ lúc ra đời thân thể hết sức suy yếu, suýt nữa liền chết yểu, cũng không biết Lạp di dùng cách gì để cho nhóc con cải tử hồi sinh, nói chung quá trình rất gian khổ, lúc đó những người lớn bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, khóc làm cho lòng người đau, cũng vì vậy Phác di mới gọi nàng là Thiên Tứ.

(*) Thiên Tứ là trời ban

Tiểu Hi năm nay mười bảy, sau khi kết thúc thi đại học vốn định tìm việc gì đó rèn luyện kinh nghiệm một phen, Lạp di liền không chút khách khí đóng gói nàng mang về nhà, thành người giúp việc cho hai nha đầu này.

"Lẫm Lẫm?" Tiểu Hi rất cẩn thận kêu một tiếng, nhóc kia cũng nhỏ giọng đáp một cái: "Ừ."

Bầu không khí hiện trường vô cùng lúng túng, Tiểu Hi không biết vào thời khắc này, nụ cười trên mặt mình nên dần dần biến mất, hay cần phải nhiệt tình hơn một chút, tóm lại hiện tại nàng cảm thấy rất không được tự nhiên.

Phác Như Lẫm đeo cái bọc sách nhỏ đến thư phòng, vừa đi vừa nói: "Ta đi xem sách. Thiên Tứ chăm sóc khách cho kỹ."

"Này. Tỷ tỷ tỷ tỷ ~ đợi Thiên Tứ một chút, Thiên Tứ còn có kẹo chưa cho ngươi ăn."

Bé con từ bên cạnh Tiểu Hi nhảy nhót rời khỏi, Tiểu Hi nhìn dở khóc dở cười, hai chị em này thật đúng là khả ái vô cùng.

Rất nhanh điện thoại di động reo, Tiểu Hi thấy bạn học mình gọi tới, lập tức nhận máy.

"A lô? Trường học? À, ta không biết. Chuyện này để cho mẹ ta an bài đi, nàng hy vọng ta đi học âm nhạc, nhưng mà mẹ nhỏ nói công ty trong nhà cần phải có người thừa kế, hy vọng ta có thể xuất ngoại tiếp nhận đào tạo kinh doanh của trưởng bối trong nhà." Tiểu Hi ngồi trên ghế sa lon tiện tay liếc nhìn quyển sách nhỏ Tiểu Thiên Tứ lưu lại, nội dung phía trên rất đơn giản, đến mức làm nàng có chút hoảng hốt.

[BHTT] [COVER - LICHAENG] Giáo Chủ Ma Giáo Của Ảnh Hậu - Mộ Vũ Hề HềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ