Tả Tịnh Viện hoảng thần về đến nhà đã là hơn chín giờ tối. Tả Vân cùng Dịch Nhàn đi làm vẫn chưa về, trong nhà tĩnh lặng hòa lạnh lẽo, đèn cũng không mở. Không biết có phải vì tâm lý hay không, Tả Tịnh Viện cảm thấy nhà tối tăm như vậy cũng tốt
Tả gia kiến trúc phong cách châu âu, có một cái cầu thang xoắn ốc. Hiện tại lầu hai chính là Tả Tịnh Viện cùng Trần Vũ Tư ở, phòng của hai người đều gần ngay cầu thang.Tả Tịnh Viện đi lên cầu thang, ban đêm yên tĩnh, bước chân đi trên sàn gỗ tạo ra tiếng động, trong căn biệt thự trống trải rõ ràng phá lệ vang động. Cô dựa vào thành cầu thang, loạng choạng trở lại phòng mình. Nhìn thấy ánh sáng nhợt nhạt trong căn phòng đối diện đột nhiên tắt ngắm, biết Trần Vũ Tư đang ở bên trong, cô liền cảm thấy nhẹ nhõm thở dài một hơi, đồng thời lại có chút cảm thấy không công bằng.
Tả Tịnh Viện không biết quan hệ của chính mình cùng Trần Vũ Tư rốt cuộc là cái gì. Cảm tình với nàng phi thường mâu thuẫn cùng day dứt, có đôi khi cô muốn thoát đi, nghĩ muốn tránh thật xa thật xa, như vậy cô nhìn không thấy, cũng cảm thụ không được, không có bất kỳ liên hệ gì với nàng, lòng cô có lẽ sẽ bình tĩnh lại, có lẽ sẽ không vì rối rắm quan hệ của hai người mà cả đêm thao thức không thể ngủ được, sẽ không còn mất ngủ vì cái thói quen ôm nàng vào lòng mỗi đêm, sẽ không phải mỗi khi thức dậy, nhìn vào gương, tập cách mỉm cười thật tự nhiên trước mặt nàng.....
Hơn nữa hôm nay, Hạ Tử Thành đột nhiên xuất hiện làm cho cô tâm loạn như ma. Nhưng vẻ lạnh nhạt của Trần Vũ Tư lại làm cho lòng cô nhói đau, có một sự buồn bực nói không nên lời.
Bằng vào cái gì em có thể coi như mọi chuyện chưa từng xảy ra, bằng vào cái gì em liền tự tay quyết định hành trình của tôi?!
Nghĩ đến đây, Tả Tịnh Viện ngược lại không vội trở về phòng mình, cô đi đến trước cửa phòng Trần Vũ Tư , một tay đỡ tường một tay gõ cửa thật mạnh, mặc kệ ba bảy hai mươi mốt, nắm tay thật chặc bắt đầu gõ cửa liên tục.
Cửa từ bên trong mở ra, Tả Tịnh Viện tay dựa cửa liền mất thế, cả người ngã sấp xuống, vừa lúc đổ ập vào người Trần Vũ Tư.
" Phu...... Tả tỷ tỷ......" Trần Vũ Tư kinh hô, ôm lấy người thiếu chút nữa ngã sấp Tả Tịnh Viện, đập vào mặt chính là mùi rượu nhàn nhạt từ người cô:
" Ngươi uống rượu?!"
Tả Tịnh Viện vẻ mặt thống khổ lắc đầu, thấp giọng thì thào tự nhẩm, hai tay bất lực quơ quơ, tới khi quơ được người trong lòng, ngực an tâm, tâm lý cũng dần an ổn xuống.
" Ngư Nhi...... Ngư Nhi......" Cô nỉ non, vùi đầu vào cổ nàng nức nở hô tên nàng, cũng không biết muốn nói gì chỉ là đơn giản kêu mà thôi
Chính là, ở ban đêm mông lung cùng hắc ám này, cô lại đối với người đang ôm trong lòng nổi lên thật sâu dục vọng. Nàng ở trong lòng cô, tóc dài được cột ra đằng sau, cần cổ tinh tế, môi đỏ hồng tiên diễm ướt át, mỗi một tấc da tấc thịt đều phát ra nồng đậm mùi thơm cơ thể quen thuộc, tất cả đều thật sâu hấp dẫn cô
Nhẹ nhàng mềm mỏng hôn xuống ven cổ Trần Vũ Tư, lưu xuống một ấn ký hồng sắc, tay phải qua lại vuốt ve eo nhỏ mềm mại của nàng
" Ngư Nhi......"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Lương Trần Mỹ Tịnh] Mộng Cổ Xuyên Kim
RomanceTác phẩm: Mộng Cổ Xuyên Kim - 梦古穿今 [Cover Lương Trần Mỹ Tịnh] Tác giả:Nhất Lộ Phương Phi Thể loại:Bách Hợp, Xuyên Không, Khác Nguồn:sưu tầm Trạng thái:Full Tác giả: Nhất Lộ Phương Phi - 一路芳菲 Thể loại: Ngụy bách hợp, xuyên không, nữ biến nam. Nhân vậ...