Hôm tôi vác bụng bầu gả vào nhà họ Vương, mấy con chó hoang ở sau núi xâu xé một miếng thịt lớn.
Anh cả của chồng vội dẫn người đi đuổi chó hoang, vất vả lắm mới giật lại một nửa sổ thịt và xương còn sót lại vùi trong lòng đất.
Tôi đứng trên ban công nhìn xuống, tò mò hỏi chị dâu cả: "Bọn họ đang làm gì vậy?"
Chị dâu cả thở dài: "Hai hôm trước Tề Hương Lan sinh được đứa con gái, bị bố chồng sai người vùi vào mộ sau núi, ai ngờ buổi tối thi thể bị chó hoang đào ra. Tề Hương Lan cũng ngốc thật, luẩn quẩn thắt cổ tự tử, tự mai táng bản thân ở bên kia."
Tề Hương Lan là vợ của anh hai chồng tôi.
Mấy tháng trước tôi có gặp chị ấy, dáng người đẹp, mang thai cũng đẹp, là một người phụ nữ hết sức dịu dàng.
Nhưng chị ấy lại thắt cổ.
Chị dâu cả nắm tay con trai, ân cần nhắc nhở tôi: "Đừng nhìn nữa, nếu cái thai này không phải con trai, kết cục của cô sẽ không khác gì cô ta đâu."
Chị dâu cả nói câu này một cách thản nhiên.
Còn tôi thì lại rùng mình như thể đang đứng giữa mùa đông lạnh giá.
Chị ta cầm khăn tay chỉ ngôi mộ ở đằng xa: "Mộ tổ tiên nhà họ Vương có phong thủy rất tốt, hình như gọi là Tam Thủy Thiên Tâm thì phải? Chỉ cần chôn trẻ sơ sinh mới chào đời, những người còn lại của nhà họ Vương sẽ càng thêm phú quý. Nhưng đâu phải đứa bé nào chào đời cũng bị mang đi chôn có phải không? Thế nên tổ tiên nhà họ Vương có một quy củ, sinh ra con gái thì mang đi chôn sống."
Tôi bàng hoàng nhìn những gò mộ xung quanh gò mộ lớn ở xa, dày đặc đến nổi không thể đếm hết một lượt.
Chị dâu cả ôm con trai, khẽ cười: "Bây giờ cô còn muốn sinh con gái không? Có phải đã hối hận vì gả vào nhà họ Vương không? Nơi này vào thì dễ, muốn ra khó lắm!"
Tôi theo bản năng xoa bụng.
Tôi đã mang thai hơn năm tháng.
Người xưa có câu bụng nhọn và thích ăn chua sẽ sinh được con gái.
Mà tôi bụng thì tròn, gần đây lại thích ăn cay.
Chị dâu cả kéo tôi vào trong, an ủi: "Được rồi, đừng quá lo lắng, là nam hay nữ, chờ bà Lý đến xem là biết."
"Bà Lý là ai? Nếu thật sự là con gái thì sao?"
Chị dâu bế con trai mình lên giường tôi cho nó chơi đùa, rồi giải thích: "Bà Lý là một bà đỡ ở làng bên, bà ta lợi hại lắm, có điều cô không cần phải lo, nếu mang thai con gái thì không phải không có cách."
Tôi sốt sắng nắm lấy tay chị ta: "Chị dâu, không phải chị nói con gái sẽ bị đem đi chôn sao? Còn có thể có cách gì?"
"Để buổi tối rồi nói đi. Nếu đứa bé trong bụng cô là con trai, tôi không cần phải lãng phí nước bọt."
Chỉ có thể chờ tới buổi tối.
Phía trước quan khách đang ăn tiệc, phía sau lũ chó hoang đào thi thể.
![](https://img.wattpad.com/cover/328368374-288-k198959.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Cô gái trong lồng: Trăng tối sương mù, cẩn thận với ngọn nến
HororTên Hán Việt: Lung trung nữ: Nguyệt hắc vũ trọng, tiểu tâm hỏa chúc/ 笼中女:月黑雾重,小心火烛 Tác giả: Nguyệt Hạ Tiểu Khê / 月下小溪 Edit: Ndmot99 🐬🐬🐬 Tình trạng: đang viết Giới thiệu: Tiếng hồ cầm ê a khàn khàn, ánh trăng hàng ngàn năm trước hình như chưa từng...