" Anh vừa mới nói gì cơ? "
Yujin cứ tưởng mình nghe nhầm
" Có cần nghe lại không? "
Yujin biết chắc anh nhìn thấy Park Hanbin ở trước nhà rồi cho nên thái độ của anh mới như vậy, cậu biết những chuyện xảy ra hồi cấp ba làm anh có ấn tượng không tốt với người kia, cậu làm sao có thể nói là tiền bối đưa cậu về, hơn nữa là cậu ngủ quên trên xe tiền bối cũng không gọi cậu dậy nên mới về trễ.
" Nói dối anh trước là lỗi của em nhưng anh đâu cần phải nặng lời như vậy "
Gyuvin vẫn không nói lời nào tiếp tục tự sát trùng vết thương
" Đã hứa là bọn mình sẽ tin tưởng nhau, vậy mà có vấn đề xảy ra thay vì giải quyết vấn đề hỏi em cho ra nhẽ anh cứ nói ra mấy lời tổn thương em như vậy, là anh có thương em chưa? "
"..."
" Sao không trả lời em, anh có thương em không vậy? "
" Anh có "
" Anh có nhưng anh vừa hắt hủi em cơ đấy "
" Là em nói dối trước cho nên anh mới nổi giận, em biết anh lo cho em thế nào không? Anh còn suýt tông xe lúc đi tìm em cho nên mới bị thương, vừa về đến thì thấy em bước xuống xe của Park Hanbin, em còn mặc áo khoác của hắn ta, hắn ta còn mua thuốc cho em, em về muộn như vậy là đi cùng hắn ta, nếu em là anh em thấy thế nào ? Vợ mình để thằng khác lo đến vậy thì anh nên cảm thấy bình thường à? "
" Vậy sao anh không biết mở mồm ra hỏi em xem lí do em về muộn như vậy? Tại sao em phải mặc áo khoác của người ta? Tại sao anh ta mua thuốc cho em? Chuyện gì anh cũng không hỏi cho ra nhẽ, anh cứ tự mình mặc định trong đầu vì thành kiến của anh với tiền bối Hanbin rồi đổ lên em như vậy, một nửa cái bánh mì thì vẫn là bánh mì thôi còn một nửa thứ anh nhìn thấy chưa chắc là sự thật, tại sao anh không nhìn rộng ra vấn đề mà cứ khư khư em mặc áo khoác của người ta, em nhận thuốc của người ta là em với người ta có gì đó rồi nói mấy lời làm tổn thương em chứ? "
" Em có thể từ chối mấy thứ đó không nhận là xong mà, ý tốt đấy có thể là người ta đưa đến cho em còn nhận hay không vẫn là ở em quyết định đấy thôi "
" Em đứng bắt xe nên bị ướt mưa, người ta thấy em không bắt được xe nên có ý tốt đưa em về, thấy em hắt hơi bị nhiễm lạnh ngồi trên xe nên mới cho em mượn áo khoác, thấy em có dấu hiệu bị cảm mua thuốc cảm giúp cho em. Anh nghĩ nếu em với người ta muốn có gì đó em có cần mặc áo người khác về để anh nhìn thấy rồi ở đây nặng nhẹ em không? "
" Cái gì em nói ra cũng là hợp tình hợp lí cả, còn anh làm gì cũng là sai nói cái gì cũng không đúng, ừ, anh không nên nổi giận với em, anh không nên nặng lời với em, kể cả khi anh có tức giận cũng phải nhẹ nhàng không được mất bình tĩnh mà làm tổn thương em, như vậy mới là thương em, còn nặng lời thì lập tức biến thành người xấu "
" Em không có ý nói anh không được tức giận với em "
" Nhưng thái độ của em chất vấn anh chính là, chỉ cần anh nặng lời một câu thì chuyện em nói dối ban đầu lại biến thành người nặng lời không thương em là anh, trong khi anh đi tìm em thì suýt bị tai nạn, ồ lẽ ra ban nãy nên để cú tông xe đấy mạnh hơn, để anh vào viện nằm rồi mới đủ chứng minh là anh thương em, nhỉ? "
BẠN ĐANG ĐỌC
trúc mã | gyujin
Fanfictiondiễn viên hạng A Han Yujin cuối cùng cũng lấy được trúc mã thời thơ ấu của mình Kim Gyuvin làm chồng, đính kèm một hợp đồng hôn nhân