Đăng trong nhà "bacom2" ở Wattpad
Sau khi khám bệnh tại gia trở về, hai chân Hà Nguyên Kiều như sắp rét rụng. Anh chàng nhấc quan bào lên cao, giống bị ma đuổi chạy vọt vào Thái Y Viện, cảm thụ được không khí khô ráo và ấm áp ập vào mặt bèn thở phào: “Sống lại rồi!”
Trời càng ngày càng lạnh, gió rét quất vào mặt như dao cắt, Hà Nguyên Kiều cảm thấy cả đời này có lẽ vẫn thích ứng không nổi cái lạnh ở đây.
Nhưng cũng phải công nhận, giường đất sưởi bằng địa long ấm nóng của phương bắc thật sự hấp dẫn vô cùng. . .
Hồng Văn đang cúi đầu lật xem y điển ngẩng lên, nhìn thấy bông tuyết đọng trên vai Hà Nguyên Kiều kinh ngạc hỏi: “Tuyết lại rơi nữa à?”
“Rơi một hồi,” Hà Nguyên Kiều đến trước chậu than phủi phủi vài cái, giơ tay làm hiệu, “Trên mặt đất đọng dày cỡ này.”
“Năm nay tuyết quá nhiều.” Hồng Văn cảm khái, dạo này trong cung lượng tiêu thụ thuốc mỡ chống nứt da tăng cao, các y sinh y sĩ phụ trách điều chế thuốc này bận chạy đến chổng vó.
May thay Long Nguyên Đế đã kịp thời chi ngân sách để các nơi tu sửa cứu tế, không phải lo lắng bá tánh chịu khổ.
“Ừ,” Hà Nguyên Kiều gật đầu, vừa hơ ấm ngón tay đông cứng vừa kể, “Lúc nãy ta gặp Hàn Đức, nghe nói vụ án Tiêu Dao Đan có vài tiến triển mới.”
Vụ Tiêu Dao Đan khiến trong ngoài cung đình đều chấn động, nội bộ Thái Y Viện cũng nghị luận sôi nổi.
Là người hành nghề y, họ luôn căm thù loại dược hại người kiểu đó đến tận xương tuỷ, ngầm mắng chửi không ít.
Mọi người đều rất quan tâm đến vụ này, nghe Hà Nguyên Kiều đề cập tới, ai đang rảnh rỗi đều ghé đến lắng nghe, ngay cả Tô Viện sử và Hà Thanh Đình cũng không ngoại lệ.
Sau khi Đài ty nha môn bắt người từ Thiên Ngoại Lâu trở về, cả đêm tra thẩm.
Những người bị bắt đâu bao giờ từng vào lao ngục của Đài ty nha môn, chưa kịp hoàn hồn đã bị dụng cụ tra tấn dính mùi máu tươi và nhà tù âm trầm làm sợ tới mức hồn vía bay mất, biết chút gì đều khai tuốt tuồn tuột.
“Nghe nói ngoài vụ Tiêu Dao Đan, Chu Kinh dực còn vô tình bắt được manh mối mấy quan viên thu nhận hối lộ, tụ tập chơi bời dâm loạn,” Hà Nguyên Kiều bỗng cảm nhận được niềm vui của việc khua môi múa mép, mặt mày hớn hở nhận xét, “Nếu vụ này bẩm báo lên trên, không chừng sau buổi đại triều sẽ có mấy vị trí bỏ trống.”
Triều Đại Lộc ban mệnh lệnh rõ ràng cấm quan viên mại dâm, cho nên những nơi như Thiên Ngoại Lâu đều treo chiêu bài trang nhã 'bán nghệ không bán thân'. Ngặt nỗi đàn ông trong thiên hạ mấy ai không háo sắc, những ca kỹ tài năng không thể kiếm tiền nhiều và nhanh bằng kỹ nữ tầm thường, vì thế khó tránh khỏi nảy sinh những vụ 'treo đầu dê bán thịt chó'.
Chỉ là Thiên Ngoại Lâu xưa nay luôn khoe khoang nơi đây trong sạch, thanh danh rất lớn, không ngờ cũng lén kinh doanh da thịt.
Tuy nhiên Thiên Ngoại Lâu bán dâm cực kỳ bí mật, thứ nhất chỉ mua bán với khách quen, thứ hai không tiến hành trong Thiên Ngoại Lâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] THÁI Y NHẤT PHẨM
Ficción históricaTác giả: Thiếu Địa Qua Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Cung đình, Y thuật, HE Số chương: 112 chương chính, 12 ngoại truyện, 2 phụ truyện Nguồn: Bản convert bởi ꍌꀎꉻꋬ꒐ꄟꀎ ở Wiki dịch Bìa: designed bởi Đào non của nhà Châu Về Hợp Phố Chắc có lẽ phần giới t...