Là người không tin Thần Phật.

23 6 0
                                    

Phác Xán Liệt đợi một hồi lâu, vẫn không nhận được hồi âm, hắn cũng không vội, trở tay đặt điện thoại sang một bên, nâng ly lên cụng với bạn bè.

“Chúc chúng ta ngày mốt sẽ đạt được thành tích tốt, tốt nhất là đoạt giải quán quân.” Một đàn anh lớn tiếng hô.

Phác Xán Liệt không cho là như vậy, vừa nghe xong đã nhíu mày, “Sao lại tốt nhất được, phải là nhất định sẽ giành được giải quán quân.”

Những người khác đều cười rộ lên, nam sinh mặc áo kẻ sọc ở bên cạnh huých hắn một cái, “Cậu tự tin thế.”

Phác Xán Liệt nhún nhún vai, “Nếu vậy, có ai muốn về nhì không, huống hồ chuyện này với tôi cũng không chỉ là một trận đấu.”

“Sao lại thế?” cô gái đối diện tò mò nói, “Cậu định làm gì sau trận đấu à?”

“Ừ” Phác Xán Liệt tựa vào lưng ghế, nhìn bầu trời đầy sao bên ngoài, không đứng đắn nói, “Bây giờ tôi đang rất muốn cầu hôn một người, nhưng giờ thì một là nghèo, hai là tay trắng, ít nhất cũng phải có một chiếc cúp để làm sính lễ chứ.”

Hắn nói rất tùy ý, cả bàn chẳng có ai tin, chỉ cho rằng hắn thuận miệng bịa chuyện, lập tức la hét ầm ĩ.

Phác Xán Liệt cũng không giải thích gì, chỉ cười cười, nhưng khi người khác tiếp tục rót bia thì hắn từ chối, “Không uống nữa đâu, cho tôi một cốc coca là được. Đối tượng không cho uống rượu. “

Người này trái một câu muốn cầu hôn, phải một câu đối tượng không cho, thật sự là càng nghe càng không đáng tin cậy, những người khác đều lười để ý hắn, nhưng hắn không uống rượu cũng chẳng có ai ép thêm, chỉ đưa cho một chai ccoca.

Phác Xán Liệt nói cảm ơn, cũng không tham gia nói chuyện nữa, chậm rãi nhìn dải đèn màu sắc trong nhà hàng ngoài trời này.

Ai cũng cảm thấy hắn đang nói đùa, giống như những người khác luôn thấy hắn ở trong một bụi hoa, nhưng lại không để lá dính vào người.

Nhưng mỗi câu nói của hắn đều là sự thật.

Thời gian nhoáng một cái đã đến ngày 27.

Trận đấu của Phác Xán Liệt đã kết thúc, hôm trước tính điểm, hôm sau đã trao giải.

Hắn cũng không phải nói khoác, nói muốn giành được giải nhất, thì đúng là giành được giải nhất.

Mấy người trong đội vui vẻ vừa nhảy vừa hò reo, ôm lấy nhau, vây cả hắn vào bên trong.

Phác Xán Liệt rất muốn duy trì phong độ, nhưng hai tay khó địch lại sáu tay, vẫn bị kéo vào, xoa đến mức đầu tóc rối loạn.

Cảnh tượng này được nhiếp ảnh gia bên cạnh chụp lại, sau đó còn gửi ảnh cho bọn họ.

Phác Xán Liệt do dự hồi lâu, cuối cùng cũng không nhịn được, gửi tấm ảnh này cho Đỗ Khánh Tú, nói hắn đoạt giải nhất.

Lúc Đỗ Khánh Tú nhận được tin nhắn vừa đúng lúc nghỉ trưa, đang ăn thì nhìn thấy WeChat của Phác Xán Liệt.

Anh biết Phác Xán Liệt giỏi giang, nhưng cũng không ngờ Phác Xán Liệt vừa ra tay là có thể đoạt được cúp, anh không biết nhiều về thiết kế chương trình, nhưng đã lén lên mạng tra qua cuộc thi này, chất lượng rất được, người đến dự thi đều là học sinh của các trường danh tiếng.

Niên Nguyệt Hạ Chí - 612Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ