Chương 157. Thế giới ảo ảo thực thực / Trong số chúng ta có quỷ

81 6 2
                                    

I'm backkkkkkkkkkkkkkkk

---------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ba Viên nỗ lực đá chân, thân thể vặn vẹo như cá mắc cạn, hơi thở càng lúc càng gấp, trán đầm đìa mồ hôi. Anh ta dùng hết sức lực đập mạnh vào tấm ngăn bên trên cơ thể mình với ý định hất đổ nó và thoát khỏi cái lồng vừa nhỏ vừa tối tăm này.

Không được, nặng quá. Ba Viên thầm chửi rủa, cánh tay anh ta yếu ớt buông xuống. Lúc này toàn bộ sức lực của anh ta đã cạn kiệt, không thể đẩy nó mở ra được. Phải dùng dụng cụ. Xà beng... Giá mà bây giờ có xà beng...

Dừng lại mau! Ba Viên ngừng suy nghĩ, cố gắng điều hòa nhịp thở để giữ cho não bộ đang dần rơi vào hỗn loạn của mình được bình tĩnh lại. Hãy nghĩ gì đó đơn giản hơn. Có dụng cụ gì mà mình có thể lấy được nhỉ... Rìu cứu hỏa! Ba Viên cố gắng lấy vũ khí của mình từ không gian ý thức để mở ra một chút không gian nhưng vẫn thất bại. Một phút, hai phút... Ý thức của Ba Viên dần trở nên mơ hồ, cảm giác ngột ngạt ngày càng mạnh mẽ. Anh ta thực sự sắp chết rồi.

Cộp... Cộp... Tiếng bước chân bên ngoài chiếc hộp tối vẫn đang đổi hướng.

Ba Viên một lần nữa dồn hết sức lực, đấm mạnh vào bức tường bên. Uỳnh! Tiếng âm u vang dội trong không gian chật hẹp như những gợn sóng nước. Tay anh ta tê rần, sự rung lắc khiến đầu óc Ba Viên càng thêm quay cuồng, thậm chí còn cảm thấy buồn nôn.

Tiếng bước chân bên ngoài chợt dừng lại, chắc là đã nghe thấy tiếng động. Nghe thấy là tốt rồi, mau mở cái hộp chết tiệt này ra đi, không thì anh ta sẽ ngạt chết thật mất. Ba Viên cố gắng hết sức điều chỉnh hơi thở nhưng mặt vẫn đỏ bừng, ngay cả phổi cũng bắt đầu đau nhức. Thế rồi vẫn không có động tĩnh gì. Mấy người già đi lại bên ngoài đứng đó như đã chết, như thể không có ý định tiến tới giúp đỡ.

"Bên ngoài đó có ai nghe thấy không? Cứu tôi với! Giúp tôi một tay với! Tôi sắp ngạt chết ở trong này rồi! Cứu tôi với!"

Ba Viên hét lớn và tiếp tục đập vào bức tường bên cạnh. Anh ta cảm thấy mình cứ như một con lợn bị nhét vào lò nướng vậy.

"......"

Phía ngoài vẫn không có ai đáp lời. Lát sau bỗng có tiếng bước chân yếu ớt di chuyển, như đang do dự có nên đến gần hay không.

"Cứu tôi với! Làm ơn! Tôi sẽ hậu tạ tử tế! Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp! Người tốt sẽ được trời cao phù hộ!"

Ba Viên lập tức nói hết những gì anh ta có thể nghĩ được ra. Chỉ sợ người bên ngoài đi mất, anh ta thật sự sẽ chết ở đây.

Lần này, những bước chân vốn đã dừng lại cuối cùng cũng di chuyển. Một người, hai người, ba người, có ba người từ ba hướng khác nhau đi về phía của Ba Viên.

Cộp... Cộp... Cộp... Một mùi hôi thối nồng nặc bay tới cùng với những bước chân.

Cạch... Nắp chiếc hộp được nới lỏng, sau đó, một khe hở rộng chừng nửa lòng bàn tay đã xuất hiện trên đầu Ba Viên. Ánh mắt trời chiếu xuống, vô số bụi bặm bay vào, một lượng lớn không khí trong lành từ bên ngoài tràn vào bên trong. Thế nhưng, mùi hôi thối cũng tràn vào theo khiến Ba Viên cảm thấy như bị đấm một cú rất mạnh vào bụng, sóng trào lên.

[ĐM/BIÊNDỊCH] Hiện Trường Livestream Kỳ Quái  灵异片场直播 [Vô hạn lưu]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ