Chương 13: Bữa sáng hạnh phúc

2.5K 161 8
                                    

Edit: Diệp Y Giai

Buổi sáng sau khi rời giường, rất vui vẻ khi phát hiện trời đẹp. Lạc Hương dậy sớm hơn những người khác, dù sao cũng cần chuẩn bị bữa sáng.

Nếu trong đội ngũ đều là loại người như Tào Thượng, Lạc Hương dám dùng thêm đồ trong không gian, đáng tiếc, đội ngũ này trừ Tào Thượng, những người khác đều tâm tư kín đáo vô cùng, làm hại Lạc Hương chỉ động tác nhỏ cũng không dám động. Hiện tại vật liệu có hạn, mọi người cũng không thể quá soi xét. Trên bãi cỏ này còn có những lều trại khác, nhưng cách khá xa, còn có vài tiểu đội thợ săn tựa hồ vẫn chưa trở về, cũng có một số trực tiếp thuê nhà rẻ vào ở. Cho nên lều trại ở trong này không tính là nhiều.

Lạc Hương lấy thịt khô cùng một ít miếng cá nướng trong tay, hai thứ đồ này cô lấy không ít ở trong không gian, những người khác chắc chắn sẽ không đi chú ý số lượng của chúng nó, chỉ cần không quá mức, Lạc Hương có thể từ trong không gian lấy ra thêm chút nữa. Cho nên cầm hai thứ này, Lạc Hương quyết định đi xem có thể đổi chút đồ trở về không.

"Buổi sáng tốt lành. Tiên sinh. Tôi muốn hỏi một chút, mọi người bên này có đồ ăn không? Tôi muốn đổi chút chủng loại mà bên chúng tôi không có." Lạc Hương chọn lựa một người đàn ông sáng sớm cũng đi làm bữa sáng, bộ dạng anh ta đại khái khoảng chừng hai mươi, cảm giác rất thanh tú.

Người đàn ông đó ngẩng đầu, tựa hồ có chút kinh ngạc. Sau đó anh ta phản ứng lại mới nói: "Chỗ này của chúng tôi chỉ có một chút gạo, rau dưa thật ra ngày hôm qua đã tìm được không ít, cũng để lại một chút. Các cô cần gì?"

Anh ta hiển nhiên thấy được thịt khô cùng cá nướng, cảm thấy đổi một ít cũng không tồi.

"Đương nhiên cần, đang thiếu hụt. Tôi là Mai Lạc Hương, còn anh?" Hương Hương vừa động tay chọn lựa rau dưa mình muốn đổi ra, vừa làm quen với người đàn ông đó.

"Tôi tên Sở Ninh. Tỉ lệ đổi là bao nhiêu?" Anh ta thoạt nhìn điềm đạm dễ thân, lại cũng không phải là đèn cạn dầu.

"Đồ của tôi là phơi khô, đương nhiên quý hơn chút. Hơn nữa hiện tại thịt thuộc loại hiếm có, như vậy mười đổi một?" Lạc Hương dùng công phu sư tử ngoạm.

"Năm đổi một." Giá từ trên trời rơi xuống, đối phương đương nhiên không phải kẻ ngốc, người khác nói cái gì thì chính là cái đó.

Mặc cả anh tới tôi đi, cuối cùng cũng định tỷ lệ đổi là tám đổi một.

Trao đổi đồ xong, Lạc Hương mang theo rau dưa cùng gạo mình chọn lựa trở về nấu cơm.

Lần này Lạc Hương không nấu cháo, hôm nay phải ở bên ngoài bôn ba một ngày, ăn cháo thì không thể được. Làm cơm, nhặt rửa rau dưa sạch sẽ, chạy đến chỗ Hoán đổi để đổi cái nồi lấy bốn năm chén đĩa, từ trong không gian cắt khối thịt, thịt mỡ rán lấy mỡ, có thể dùng để xào rau, thịt ba chỉ dùng để kho tàu, thịt nạc thì thái xong chờ để dùng. Bận rộn hơn một giờ, đợi cho những người khác đều thức dậy, chờ bọn họ chính là một bữa sáng phong phú.

"Oa, Hương Hương, cô dùng cả vốn gốc à." Tào Thượng thèm nhỏ dãi nhìn chằm chằm đồ ăn trên bàn, thịt miếng xào rau diếp, cải thìa cặn mỡ, còn có một chén lớn thịt kho tàu đỏ rực.

[MT-Hoàn] Ốc đảo nơi khô cằn - Chu Tự HoànhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ