Chương 8

1.4K 57 1
                                    

“Người đâu?” Trên giường trống trơn vẫn giống y như vừa rồi, động một chút cũng chưa động qua. Hạng Hải hướng bốn phía nhìn lướt qua, không thấy, phòng vốn không lớn lắm, liếc mắt một cái liền thấy rõ ràng.

“Bùi Vũ?”

Vẫn là một mảnh trầm mặc, Hạng Hải bắt đầu lo lắng, cũng không quản tóc còn chưa khô, ngay tại trong phòng đảo mắt lần nữa, xác nhận phòng bếp cũng không có, sau Hạng Hải mở ra cửa ban công, ngoài ý muốn thấy Bùi Vũ cuốn lui nằm trên mặt đất, tựa hồ đã ngủ.

Vừa rồi quần áo bẩn thay ra đã bị cuốn thành một khối làm gối đầu, trên người chỉ mặc một kiện áo ngủ mỏng manh, cả chăn cũng không đắp, tựa hồ cảm giác được chung quanh rét lạnh, trong lúc ngủ mơ vẫn gắt gao ôm bả vai chính mình, toàn bộ thân thể cuộn lại thành một đoàn.

Bộ dáng này nhất thời khiến Hạng Hải một trận đau lòng: “Tiểu Vũ, mau tỉnh lại.”

Bùi Vũ cả kinh, cọ cọ mở mắt, đợi nhìn rõ ràng người tới, sau mới thu hồi tâm thần bị dọa: “Đại ca ca, không, Hạng, Hạng Hải, có phải hay không có nơi nào ô uế, ta, ta lập tức đi lau.”

Hạng Hải sờ sờ tóc của hắn: “Ngươi vì cái gì ngủ ở nơi này?”

“Nơi này, nơi này không thể ngủ sao? Thực xin lỗi, nếu vậy, ta sẽ không ngủ.”

“Đứa ngốc, ngủ đương nhiên phải ngủ trên giường.”

“Ta ngủ nơi này là được.”

“Ngoan ngoãn nghe lời, đi ngủ trên giường được không, ở trong này ngủ sẽ cảm mạo.”

Bùi Vũ có điểm không thể tin được, cảm thấy chính mình đột nhiên từ Địa Ngục lên thẳng thiên đường, hôm nay chẳng những có cơm ăn, có quần áo mặc, còn có thể ngủ ở trên giường? “Thật sự có thể chứ?”

Hạng Hải sợ dọa đến hắn, không dám hung dữ nửa câu, cho dù trong bụng đã tức muốn nghẹn: “Nghe lời!” Ngữ khí nói chuyện nặng thêm vài phần, Bùi Vũ lập tức liền đứng lên, không dám dài dòng ngoan ngoãn đi theo hắn trở về phòng ngủ.

Hạng Hải nằm trên giường, vỗ vỗ vị trí bên cạnh: “Đi lên ngủ.”

Bùi Vũ thật cẩn thận trèo đến trên giường, sau đó tiến vào cái chăn thực nhuyễn thực nhẹ, sờ vào thực thoải mái, giường này ban ngày cũng nằm qua, chỉ là lúc ấy tình huống rất loạn hắn không có thời gian để ý, hiện tại mới cảm giác được, giường thật sự hảo mềm nằm trên đó thật thoải mái, tựa như được hãm ở trong bông gòn.

Vẻ mặt biểu tình thỏa mãn bên cạnh khiến Hạng Hải thở dài nhẹ nhõm một hơi, đưa tay phủi đi mấy sợi tóc phủ trước trán Bùi Vũ nói: “Nhắm mắt lại ngủ đi, ngoan.”

“Ân.”

Nâng tay tắt đèn, Hạng Hải lại ngủ không được, hai tay gác ở sau đầu, miên man suy nghĩ. Thật sự không rõ vì cái gì một người mất trí nhớ, sau tính cách sẽ biến hóa lớn như vậy, hay là nói Bùi Vũ mất tích mấy ngày nay bị người ngược đãi, chịu kích thích rất lớn, rốt cuộc mấy ngày nay hắn gặp chuyện gì. Hơn nữa là người nào sẽ đối Bùi Vũ xuống tay?

[Full] Trọng sinh chi Bùi Vũ - Kỳ Lân Ngọc Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ