Bùi Vũ ngồi trên ghế ở ban công, dương quang chiếu xuống thân thể càng có vẻ gầy yếu vô cùng, trên mặt một mảnh lạnh nhạt, biểu tình gì cũng không có, cầm trong tay một chiếc lá cây khô dùng plastic ép lại, nhìn chằm chằm không chớp mắt.“Thúc thúc !”
Bùi Vũ quay đầu nhìn hắn một cái, cúi đầu đem chiếc lá kia thật cẩn thận thu vào trong túi.
Viên Nhất Thần cẩn thận bước qua, chỉ chỉ ghế dựa bên cạnh hắn: “Thúc thúc, ta có thể ngồi không?”
Thấy Bùi Vũ gật đầu, tâm lý một trận cao hứng, đem ghế dựa xê dịch tới bên người Bùi Vũ ngồi lên: “Thúc thúc, ngươi ở trong phòng không buồn sao ?”
“Sẽ không.”
Viên Nhất Thần không biết nên cùng hắn nói cái gì, thoạt nhìn thúc thúc này vẫn không muốn cùng mình nói chuyện, nhưng mà lúc trước ba ba vẫn thường bảo hắn, thúc thúc rất được, rất thích cười, cũng thực hoạt bát, thực sáng sủa, vì cái gì cùng người trước mắt khác biệt lớn như vậy?
“Thúc thúc, ngươi hảo gầy nga.”
Bùi Vũ có điểm không dám nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn kia, mỗi lần thấy, tâm đều đau đớn, hắn cũng muốn cùng hài tử trò chuyện, nhưng chính mình giết phụ thân hắn, hắn sớm muộn gì cũng có một ngày hận mình đi.
Bùi Vũ vẫn cúi đầu, cũng không đáp lời hắn, nghĩ nghĩ đưa tay chỉ về hướng phòng ngủ đối diện: “Nơi đó, có rất nhiều món đồ chơi.”
Viên Nhất Thần vừa muốn đi xem đồ chơi, lại muốn ngồi cùng thúc thúc, nhìn nhìn ngoài cửa, lại nhìn nhìn Bùi Vũ, thử giữ chặt tay hắn, khi đầu ngón tay vừa đụng chạm, thân thể Bùi Vũ rõ ràng căng thẳng lên một chút, nhưng không có đẩy ra, để mặc hài tử kia cầm tay mình. Bàn tay nhỏ thật xinh đẹp, trắng trắng mềm mềm, hơn nữa sờ vào thực ấm áp, tựa như tay phụ thân của hắn, luôn gây cho người khác cảm giác ấm áp.
“Thúc thúc, ngươi dẫn ta đi được không?”
Bùi Vũ chậm rãi ngẩng đầu, đối diện cặp mắt to xinh đẹp của Nhất Thần, tâm lý một trận khẩn trương, mấp máy miệng do dự nửa ngày mới gật gật đầu. Viên Nhất Thần nhất thời giơ lên khóe miệng, đưa cho hắn một tươi cười rất đáng yêu, nhảy đến lôi kéo Bùi Vũ đi qua phòng ngủ đối diện.
Vừa mới mở cửa ra, Viên Nhất Thần kinh ngạc há to miệng, đủ để nhét vào một quả trứng gà, cho dù trước kia cũng từng ở trong căn nhà này, cũng chưa thấy qua nhiều đồ chơi như vậy, khắp một căn phòng, tất cả đều là Gấu Teddy nhồi bông lớn lớn nhỏ nhỏ, đủ loại kiểu dáng, màu sắc gì cũng đều có, đưa mắt đảo qua ít nhất có hơn mấy trăm con.
“Thúc thúc, toàn bộ đều là của ngươi ?”
Bùi Vũ đỏ mặt gật gật đầu, đương nhiên cái này cũng không phải hắn mua, tất cả đều là Viên Gia Hải không biết như thế nào dỗ cho hắn vui vẻ mới mua về, hắn chỉ nhớ rõ Bùi Vũ lúc trước thực thích hắn tặng Gấu Teddy nhồi bông, vì thế mỗi ngày ôm một con trở về, kết quả một năm trôi qua, căn phòng này liền trở thành đại hội triển lãm Gấu Teddy.
Viên Nhất Thần một tiếng hoan hô liền xông đến, ôm một con Gấu Teddy lớn nhất lăn lộn, miệng còn thì thầm, hảo khả ái hảo khả ái.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Full] Trọng sinh chi Bùi Vũ - Kỳ Lân Ngọc
Ficțiune generalăTên truyện: Trọng sinh chi Bùi Vũ (JJVIP) Tác giả: Kỳ Lân Ngọc Thể loại: hiện đại, trọng sinh, incest, ngược thân, ngược tâm, 1×1, HE Văn án: Tiểu Phàm mười tuổi ngoài ý muốn bỏ mình, thi thể bị người ném đến nơi hoang dã, thân thể gầy yếu, thương t...