Chương 18

6.3K 340 15
                                    




"Cậu đang làm gì ở đây vậy?"




WangGu vẫn còn đang nắm chặt bàn tay phải của JungKook ngẩng mặt. Anh đang tập trung nhìn thật kỹ gương mặt của cậu, quả thật càng nhìn anh lại càng mê mẩn.... WangGu thích toàn bộ con người của cậu, bộ dạng khi JungKook xấu hổ, nụ cười của cậu anh đều cảm thấy rất đặc biệt. Khi cậu ngủ cũng rất yên bình.

"Cậu vào đây khi nào, lại còn ở chổ này."
Kim SeokJin vừa nhìn thấy WangGu đột nhiên lại xuất hiện trong phòng này, còn đang nắm chặt tay cậu đã trở nên khó chịu đến tức giận.

WangGu nhẹ nhàng đặt bàn tay cậu xuống, cuối cùng là đấp chăn kỹ càng mới bước đến chỗ các anh.
"Chúng ta xuống phòng khách nói chuyện, JungKook đang ngủ."

Như thế cả 7 ngày đều cùng nhau ngồi ở phòng khách. Gương mặt của các anh đều thể hiện sự giận dữ nhìn chằm chằm WangGu. JiMin lên tiếng.
"Cậu nói đi, mọi chuyện là thế nào."

WangGu hừ lạnh.
"Tôi phải hỏi các cậu mới đúng, thật ra JungKook có tội gì lại đối xử với cậu ấy như vậy. Cánh tay trái bị thương rất sâu, các cậu có lương tâm hay không hả."

Đáng lý ra người tức giận phải là các anh mới đúng nhưng bây giờ lại bị WangGu quát trong lòng lại càng thêm khó hiểu.


"Cậu nói gì vậy, bị thương gì chứ."
TaeHyung nhíu mày khó chịu với thái độ của WangGu.

"Thủy tinh rất nhọn, lồng bàn tay và cánh tay lại mềm. Rất khó để hồi phục, các cậu còn giả vờ làm gì nữa. Thật ra em thì cậu ấy đã làm gì sai mà lại bị các cậu hành hạ đến như vậy."

Các anh không hiểu vấn đề là gì, nhưng vẫn giữ thái độ bình thản nhất. Đối với họ, không có chuyện gì phải hấp tấp cả dù đó là chuyện quan trọng đến cỡ nào.


NamJoon bình thản cầm lấy điều khiển tivi, dáng người cũng rất thoải mái nói.
"Chúng tôi không có làm, chắc là do tự cậu ta cố tình làm ra để quyến rũ cậu thôi WangGu."

"Các cậu đúng là quá đáng, đây không phải là chuyện đùa."
WangGu nhìn thái độ như không có chuyện gì xảy ra của họ mà đứng thẳng người quát lớn.
"Tôi sẽ đưa JungKook đi. Chăm sóc cậu ấy thật tốt."

"Không được."
Các anh đồng thanh quay sang nhìn WangGu.

HoSeok cũng đứng lên ngang bằng WangGu nói.
"Cậu không được phép đưa cậu ta đi đâu, nói cho cậu biết một lần nữa. JungKook chính là của chúng tôi."

Doo WangGu nắm chặt nắm tay, tức giận đến nổi chỉ muốn tiến đến đánh cho họ một trận nếu như họ không phải là bạn thân từ nhỏ của anh.
"Một ngày nào đó tôi sẽ đưa JungKook đi khỏi đây, cho cậu ấy được vui vẻ. Đến lúc đó các cậu cũng không ngăn cản được."

NamJoon bậc cười.
"Vậy để xem cậu ta có đồng ý đi cùng cậu hay không. Hay là cầu xin chúng chúng tôi giữ lại."


"Cậu về nhà đi, sắp tối rồi chúng tôi cần phải nghĩ ngơi. Không tiển."
YoonGi một mạch đẩy anh ra ngoài để không phải xảy ra chuyện.



[AllKook] Từ Khi Nào (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ