CHAP 75

181 10 0
                                    


Lúc đó, Jackson đang ở trong quán bar mà nhà anh ta góp cổ phần.  Anh ta ngồi bên quầy bar nhắn tin xong thì nhàn nhã bỏ điện thoại di động vào túi.

Tiếng nhạc đinh tai nhức óc vẫn không ngừng vang lên.  Yein ngồi trên chiếc ghế bên cạnh anh ta vẫn đang tiếp tục lảm nhảm những lời của kẻ say.  Jackson dùng đốt ngón tay gõ xuống mặt quầy bar, anh bồi chuyên phục vụ anh ta lập tức đưa tiếp một ly rượu tới.

Jackson uống một hớp rượu rồi nghiêng đầu sang nhìn Yein đang nằm gục trên quầy.  Thấy miệng cô vẫn cứ lẩm bẩm gì đó thì không nén được tò mò ghé tai lắng nghe. Quả nhiên, những câu mà cô nói đều có liên quan đến JungKook.

" Chẳng phải đã chia tay rồi ư, sau tự nhiên lại cầu hôn thế?"

" Đừng kết hôn mà...."

" Đừng cưới cô ta mà...."

Trong tối hôm nay, Jackson đang phải nghe ba câu này của cô không biết bao nhiêu lần.  Gần đây tâm trạng của anh ta không được tốt lắm.  Tuy vụ án đã được hủy bỏ nhưng anh ta vẫn bị bố mình cấm túc, chỉ có thể ở Seoul không được đi đâu.  Đầu hè chính là khoảng thời gian thích hợp nhất để vui chơi. Vào giờ này năm ngoái, anh ta và đám bạn của mình đã bao nguyên một chiếc du thuyền, dẫn theo mười bảy, mười tám cô em chân dài xinh tươi chạy thẳng ra vùng biển quốc tế để rong chơi.  Còn năm nay, anh ta tuyên bố thẳng thừng với đám bạn, cấm bọn họ rủ anh ta đi đâu, khiến anh ta phải thèm thuồng.

Mà mọi chuyện đều là do cô gái trước mặt anh ta gây ra.

Tối nay, anh ta đang yên phận ở nhà để chơi game giả tưởng vừa phát hành thì bỗng nhận được điện thoại của đám bạn.

" Con nhỏ bán bia kia dám chạy tới địa bàn của tao để uống rượu giải sầu, có cần anh đây gọi vài thằng tới chiêu đãi nó không?"

Anh ta lập tức lên tiếng ngăn cản ý đồ đen tối trong bụng thằng bạn mình.

" Mày có phải là đàn ông không vậy? Nếu là đàn ông thì tìm đứa nào tình nguyện mà chơi. Cút sang một bên, đừng động vào con nhỏ đó."

Gã bạn của anh ta không ngừng cười ha hả rồi ngắt máy.

Anh ta lại tiếp tục chơi thêm một lát nữa nhưng đầu óc không thể tập trung.  Anh ta càng nghĩ càng cảm thấy có gì đó bất thường nên cuối cùng phải cầm lấy chìa khóa xe, đi đôi dép xỏ ngón rồi lao ra khỏi nhà.

Bây giờ, ra vào quán bar này đều là những kẻ bề ngoài bảnh bao nhưng tâm hồn mục rữa. Đám người kia đang xếp thành một hàng dài như con rồng chờ qua cửa an ninh, thấy anh ta chân mang dép xỏ ngón, người còn trẻ thế mà không cần phải xếp hàng đã được quản lý quầy tiếp tân cung kính mời vào thì không khỏi ghé mắt nhìn, nhất là các cô gái vẫn đang đứng trong dòng  người chờ đợi kia.

Nhưng anh ta lại không thèm liếc ngang liếc dọc mà đi lướt qua bên cạnh mấy cô em môi đỏ chót, váy ngắn cũn cỡn, bảo quản lý dẫn mình tới thẳng phòng làm việc của tổng giám đốc.

Vừa đến trước cửa phòng làm việc, anh ta đã nghe thấy tiếng phụ nữ thét lên the thé. Anh ta không thể chờ để gõ cửa cho đàng hoàng mà lập tức đẩy cửa xông vào.

♫ { EDIT} ♫ [ Jungri ] ☼ ƯỚC HẸN PHÙ HOA ♫Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ