Chương 51: Muốn giữ chân nam nhân, trước tiên phải giữ được dạ dày

412 15 0
                                    

Việt Tùy và Tứ Ngũ vẫn còn đang ngơ ngác đứng bên ngoài phòng, chưa kịp phản ứng gì, chỉ có thể ngây ngốc nhìn Việt Thương đi vào trong gian bếp. Bất quá, một lát sau lại thấy hắn xoay người đi ra.

Hai người vốn đang đứng ngoài cửa phòng lúc này mới thở phào một hơi, đang định nói 'chủ tử, chúng ta vẫn là nên đến tửu lâu ăn đi' thì chẳng ngờ người nọ lại tức giận nhìn bọn họ liếc mắt một cái: "Đứng ngây ra đó để làm gì? Chẳng lẽ muốn ăn không ngồi rồi sao?" Dứt lời, hắn dùng bộ dáng bễ nghễ chỉ tay năm ngón, quay sang Tứ Ngũ nói: "Rửa rau!", kế tiếp lại nhìn về phía Việt Tùy: "Nhóm lửa!"

Hai người kia đã sớm được giáo huấn nghiêm túc, cho nên cơ hồ chủ tử vừa ra mệnh lệnh, bọn họ liền lập tức làm theo. Tứ Ngũ nhanh chóng đem rau củ mua về đặt vào trong chậu, sau đó mới đi múc nước giếng để rửa rau.

Việt Tùy cũng bước vài bước tiến vào nhà bếp, nhanh tay lẹ chân nhóm lửa chuẩn bị nấu cơm. Bất quá, ngay sau đó y liền cảm thấy có cái gì đó không được thích hợp.

Y hình như định khuyên chủ tử đi ra ngoài ăn, như thế nào lại ngồi chồm hổm ở đây nhóm lửa? Bất quá nhìn Việt Thương thong thả ung dung xắn tay áo lên, bộ dạng giống như sắp sửa ra trận, y lại câm nín không nói được lời nào.

Chỉ cần chủ tử cao hứng là được rồi, hắn muốn chơi đùa như thế nào thì cứ như thế ấy đi, không phải chỉ là một gian bếp sao, có đốt cháy luôn cũng không đáng tiếc.

Tứ Ngũ ở bên này động tác rất nhanh nhẹn, thoáng cái đã rửa sạch rau củ mua về. Vừa đưa đến phòng bếp, chỉ thấy Việt Thương cau mày ra lệnh cho Việt Tùy đi ra ngoài.

"Nhớ kỹ chưa?"

Việt Tùy gật đầu.

"Đi đi."

Dứt lời, Việt Tùy tức tốc rời đi. Tứ Ngũ tò mò nhìn thoáng qua: "Chủ tử?" Hắn nghĩ hẳn là có việc gấp, Kim Đường chủ hiện tại có lẽ phải đi thực thiện một nhiệm vụ khẩn cấp nào đó.

Kết quả lại nghe Việt Thương nói: "Hắn đi mua muối."

Tứ Ngũ thiếu chút nữa làm rớt cái chậu trong tay xuống đất. Trên đời này chỉ sợ không có vị chủ tử nào có khả năng ra lệnh cho Đường chủ của mình làm những việc như thế. Lại nghĩ tới Kim Đường chủ lúc từ phố chợ trở về, tay xách nách mang đủ thứ đồ ăn thức uống chẳng khác nào một hảo nam nhân chuyên coi sóc việc bếp núc trong nhà, Tứ Ngũ liền không phúc hậu mà thầm cười trong lòng.

Việt Tùy trở về rất nhanh, bất quá đồ ăn mang về cũng không ít, xách đầy hai tay nào là muối, đường, dấm, nước tương, rượu, gia vị, gừng, tiêu, hồi, thảo quả... vân vân... và còn một đống thứ Tứ Ngũ không nhận biết được cứ thế chất đầy hai tay.

Ngay sau đó, Tứ Ngũ và Việt Tùy thật sự triệt để trải nghiệm hàm ý sâu xa trong câu nói 'không được ăn không ngồi rồi' của Việt Thương.

"Thịt xắt hạt lựu, nạc mỡ đan xen, mỗi miếng thịt phải đều nhau."

Bàn tay vỗn dĩ đã quen cầm đao giết người của Tứ Ngũ kia hiện tại lại đang cầm dao thái thịt. Hắn chấp nhận số phận mà khống chế lực đạo cùng với sự khéo léo trên tay, vừa nắm chặt khối thịt vừa cắt xuống. Dĩ nhiên hắn vẫn chưa phải là người thảm nhất.

THỆ TỬ TƯƠNG TÙY (THỀ SỐNG CHẾT CÓ NHAU)-(HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ