^92^
Trở về nhà Xeza sau một tháng dài buồn tẻ bên cạnh Calas, mặc dù biết đc nhiều góc cạnh trong tính cách của chàng hoàng tử cả nhưng điều đó chỉ khiến Cat thêm tin tưởng rằng trong tương lai anh ta sẽ là một vị vua tốt mà thôi. Những ngày cuối cùng sau trận thảm bại trước Xeza, Calas chỉ nhốt mình trong phòng, chẳng ló ra ngoài nửa bước nên khi hết thời hạn "xe vàng", Cat chỉ chào từ biệt bà quản gia và những người hầu rồi nhờ họ nhắn lại với Calas cho phải phép. Bỏ hành lý xuống căn phòng quen thuộc, chưa kịp dỡ ra thì Xeza đã lao vào phòng với một khuôn mặt lạnh nhạt, ôm chầm lấy Cat. Cô bé ngạc nhiên nhưng cũng rất xúc động hỏi nhỏ:
- sao thế? Mới sáng sớm mà có chuyện gì.....
- về ko báo trước gì cả...
Xeza nói giọng giận dỗi. Cat mỉm cười vòng tay ôm lưng Xeza. nhớ quá....mùi hương quen thuộc, vóc dáng, giọng nói. Lại còn giận dỗi vì Cat ko báo trước nữa chứ, dễ thương ghê.
Nhưng có đúng như thế ko? Ko nhìn từ góc độ của Catarina Luss nữa, nhìn sang khuôn mặt xinh trai của Xeza xem cậu ta đang nghĩ gì nhé. Khuôn mặt đẹp trai trầm lặng, đôi mắt toát lên sự thê lương như đang đi đưa tang, hai hàm nghiến chặt kiềm chế để đôi môi run rẩy ko thốt ra điều gì ngu ngốc. Xeza đang giả vờ giận.
Nhưng cái ôm lâu, dài và chặt hơn thường lệ khiến Cat ngạc nhiên rồi chợt thấy hoang mang, cô bé hỏi nhỏ:
- Xeza, có chuyện gì à?
Khẽ đẩy Xeza ra, Cat nhìn khuôn mặt lạnh lùng, nghiêm túc của chàng tân lãnh chúa:
- Xeza.....
Chớp mắt một cái, Xeza thở dài:
- Lui tỉnh lại rồi.
Cat nhíu mày, bao tử thót lên. Suy nghĩ nửa giây, cô bé hỏi:
- nhưng sao?
- Nhưng..... hơi khác....
Cánh cửa phòng Cat bật tung ra giải thích chữ "hơi khác" của Xeza mà ko để Cat phải nghĩ thêm giây nào. Lui đứng sừng sững trước cửa với bộ trang phục lạ lùng nhất mà Cat có thể tưởng tượng ra. Quần rách tả tơi có chủ đích, một sợi xích sắt nối liền giữa hai chốt sáng choang ở đầu gối; thắt lưng da cá sấu có mặt hình đầu lâu; áo khoác da đen một bên có tay, một bên sát nách; cổ đeo vòng da trông như xích chó có gai; tai mới bắn một bên ba lỗ, bên kia 2 lỗ; tóc vuốt keo dựng đứng lên trông chẳng khác nào lông nhím bị gió thổi bạt sang một bên. Và đáng ngạc nhiên nhất là khuôn mặt. Lui của trước đây lạnh lùng, trầm lặng, khôn ngoan; Lui hiện tại kiêu ngạo với một nụ cười không nhếch mép....chỉ có đôi mắt đang cười....cái nhìn chứa đựng sự....tàn bạo....
Cat nuốt khan khi mắt rồng khẳng định lại suy nghĩ mà Cat cố xua đi. "tàn bạo" chính là từ chính xác nhất để diễn tả chủ nhân của đôi mắt đó. Chuyện gì đã xảy ra với Lui vậy? khoé miệng Lui hơi nhếch lên và nháy mắt một cái cậu ta đã đứng trước mặt Cat. Xeza nói nhanh nhưng nhẹ:
- cẩn thận với sức mạnh của cậu.
hai cánh tay đang chìa ra của Lui sững lại một chút rồi nhẹ nhàng hơn, cậu ta ôm Cat một cách từ tốn:
- mình ra viện rồi.
giọng nói vẫn dịu dàng như thế nhưng chứa đựng hơi hướng khác, cái ôm vẫn như thế nhưng cảm giác cơ thể khác....thế nào nhỉ....ko mềm mại, ko ấm áp, ko có cảm giác như đang ôm người....giống như ôm một bức tượng đá.
- xin lỗi vì ko vào.....
- mình đã nghe chuyện hai người làm để cứu mình - Lui ngắt lời Cat, đẩy cô bé ra - ngu ngốc hết sức.
cái nhìn lạnh lẽo, vẫn có sự kiêu căng nhưng khiến trái tim đang ngừng đập của Cat tươi tỉnh trở lại. Lui rít lên:
- ngu ngốc qúa sức tưởng tượng. nếu mình ko phải là mcr lại thì có thể hai người sẽ chết, có thể cả ba chúng ta đều đã chết. 10 năm tuổi thọ ư? Cứ để yên như thế thì cùng lắm chỉ vài tháng hay vài năm nữa mình cũng tỉnh lại thôi mà.... Thông minh quá hoá đần.
Lui lia cho Xeza một cái nhìn mỉa mai rồi đi về phía ghế bành thả mình xuống đó. Khuôn mặt Xeza hiện lên sự lo lắng mà Cat có thể đọc đc. Lui tỉnh giấc với một cơ thể hoàn hảo; hoàn hảo về mọi mặt, nghĩa là quá trình phát triển đã hoàn thành nhanh chóng nhờ vào sức mạnh mà Xeza truyền sang cho, cậu ấy ko còn là một cậu bé mcr lai đang dậy thì nữa mà đã trở thành một mcr lai trưởng thành. Trưởng thành về cơ thể cũng như nhân cách. Phản phất trong đôi mắt Lui có cái gì đó giống Kiban đến lạ kỳ, phải chăng đó là sự tàn nhẫn, là sự kiêu ngạo đã ăn sâu vào xương tuỷ, là bản tính, bản năng của loài mcr hung bạo. với cá tính đó, Xeza đang phân phân liệu mối quan hệ giữa bọn họ có còn đc như xưa nữa ko. Còn Cat, dù đọc đc sự lo lắng của Xeza nhưng niềm vui vì người bạn thân vẫn đối xử với mình như xưa đã tràn lên che khuất tất cả. dù tính cách có hơi thay đổi nhưng ký ức thì vẫn vậy, Lui vẫn nghĩ cho Cat nhiều nên mới mắng cô ngu ngốc. Xeza nói khẽ:
- đồ khỉ, ai mà biết đc chứ. Sao cậu ko vùng dậy nói luôn cho bọn này biết trứơc khi tôi mất 10 năm tuổi thọ để dựng cậu dậy và lãnh một cú xiết vẹo sườn.
Lui phá lên cười. tiếng cười lanh lảnh khiến Cat giật mình. đôi mắt sắc lẻm nhìn xoáy vào Xeza:
- xin lỗi vì đã làm đau cậu. chẳng qua là vừa tỉnh ko khống chế đc sức mạnh thôi.
Xeza nắm lấy cánh tay Cat, lôi về phía gường và ấn cô bé ngồi xuống đó, làu bàu nho nhỏ:
- Kiban đã lo lắng cho cậu lắm đấy. tỉnh giậy là biến mất ngay, đã về gặp anh ta chưa?
Khuôn mặt lãnh chúa con hiện lên suy nghĩ 'trước khi biết đc Lui có nguy hiểm hay ko thì nên giữ Cat xa cậu ta'. Cat mở tròn mắt nhìn vì sự khác biệt quá lớn giữa giọng nói và nét mặt thể hiện suy nghĩ thực sự, trong tâm trí hoang mang ko biết Xeza có dùng cách này để lừa cô mỗi khi quay lưng đi cố tình che dấu cảm xúc hay ko. Lui nghiêng đầu, thôi cười, thôi kiêu ngạo, suy nghĩ lùi sâu vào trong đầu, đôi mắt tối lại một màu đen khó chịu:
- Kiban ấy à? cậu nên thay đổi cách gọi đi. Có thể cha ko để ý nhưng mình ko thích.....
Đôi mắt Xeza mở to trừng trừng nhìn vào hư vô vài giây rồi lãnh chúa con từ từ quay lại đối diện với Lui. Cả cậu và Cat đồng thanh thốt lên:
- cha.....?
Lui nhìn qua chỗ khác:
- phải. Kiban là cha đẻ của mình, ko phải anh trai đâu.
- Cái gì?
Xeza thốt lên kinh ngạc như vừa nghe tin sét đánh bên tai:
- cha cậu ư? Kiban ấy à? anh ta....
- là cha mình.
Lui nhắc lại, nhấn mạnh, với sự nghiêm túc đầy cảnh cáo rằng đây ko phải là một trò đùa ngớ ngẩn. Xeza thả người ngồi phịch xuống gường, đảo mắt cố gắng nạp thông tin vào đầu. đến lượt Cat lên tiếng:
- làm sao cậu biết?
- mình có thể nhận ra huyết thống thông qua mùi mà, cậu quên à? mình có thể biết quan hệ ruột thịt thông qua mùi hương và chắc chắn hơn là mùi máu. Mình vừa gặp Kiban cách đây vài tiếng. mối quan hệ giữa bọn này ko phải là anh em mà là cha con. Ko lẽ mình là cha của Kiban hay sao?
Cat ko cười nổi với câu đùa ác khẩu đó cô hỏi tiếp:
- cậu có hỏi anh ấy ko......
Lui ko trả lời nhưng đôi mắt hiện lên tia sáng lấp lánh như đang cười vì niềm hạnh phúc bất ngờ ập đến khi chỉ vừa mới tỉnh lại. cậu ấy đã có sự xác nhận từ Kiban rằng họ là cha con. Cat khẽ gật đầu trước cái nhìn dò xét của Xeza. lãnh chúa con ôm đầu:
- ôi chúa ơi....thật ko thể tưởng tượng nổi....
- cái gì? - Lui cáu - ko tưởng tượng đc cái gì?
- Cậu ko tưởng tượng đc những gì Kiban, cha cậu đang làm đâu. Anh ta vừa cung cấp tin tình báo tuyệt mật cho Vương quốc. - Xeza hạ thấp giọng thành tiếng rít - về mẹ nuôi của Cat.... đích thân Nhà vua đã ra lệnh thủ tiêu bà ta đêm qua rồi.
Cat nhìn sang, ko hiểu là mình có nghe nhầm hay ko. Cô bé cười nhạt:
- gì cơ? Mẹ nuôi mình....bà ấy làm cho chính quyền miền tây cơ mà....
- Phải. bà ta đã lợi dụng quyền lực trong tay để liên kết với nhiều người khác để bòn rút ngân sách, che đậy lỗi lầm, gắp lửa bỏ tay người, triệt hạ những kẻ ở phe đối lập, giết người diệt khẩu .... khá nhiều tội danh. Mình ko biết chi tiết nhưng nhiều và đáng tin đến nỗi đích thân Nhà vua đã ra lệnh.
Cat thở dốc, nhìn Lui. Đôi mắt cậu ta khiến cô ngã vật ra gường vì cơ thể ko còn chút sức lực nào. người bạn thân của cô đang nghĩ "đáng đời bà ta". nhưng người mà Cat đã gọi là mẹ trong suốt 16 năm, người mà cô nghĩ rằng bảo vệ công lý, người tự cho mình cái quyền ném con cái vào con đường chúng ko thể lựa chọn....đã chết. thật kỳ lạ. sinh mạng con người mong manh và bí hiểm như thế sao? Trong khi Cat vẫn sống, vẫn suy nghĩ từng giây từng phút thì ở ngôi nhà, ở nơi đã từng là nhà cô người cô gọi là mẹ đã trút hơi thở cuối cùng từ lúc nào. nước mắt lăn dài qua thái dương, chảy xuống tóc Cat. 'Mình khóc ư? Mình đã oán hận người mẹ đó suốt 2 năm trong quân đội, tiếp tục oán hận bà ta sau khi biết sự thật rằng bà ta ko phải mẹ đẻ mình, mình khóc cái gì cơ chứ?'
Lui lặng lẽ lướt khỏi phòng sau khi buông một tiếng thở dài, đóng cửa lại sau lưng. Xeza đưa bàn tay rồng lên không trung, khua một vòng rồi từ từ nằm xuống bên cạnh Cat:
- khóc đc là tốt đấy. cứ khóc đi.
Cat bật khóc hu hu như trẻ con. Xeza ôm lấy cô bé, ấn đầu vào ngực mình:
- vậy nên mình mới ra lệnh cho cậu ko đc phép dùng lời nguyền chết chóc khi chạm trán với Ronal.....
Cat nấc lên tiếng khóc như bị nuốt vào trong nhưng nước mắt vẫn rơi lã chã. Cô xiết chặt lấy áo kẻ lúc nào cũng nghĩ cho cô, quên luôn nghi ngờ mới hình thành về sự tương phản giữa sắc mặt và giọng nói của Xeza.
lãnh chúa con ôm chặt người mà cậu coi là bảo bối trong vòng tay, trái tim sắt đá nhói lên từng hồi, sự đồng cảm hằn sâu trong đôi mắt, trên khuôn mặt. vui cùng niềm vui, đau cùng nỗi đau, luôn nghĩ cho đối phương, ích kỷ muốn giữ cho riêng mình, ghen tuông, giận hờn, ham muốn.... có ai nhận ra ko nhỉ, đầy đủ tất cả các sắc thái cho cái gọi là tình yêu. Phải, Xeza đã yêu Cat rồi đấy. yêu thật lòng, yêu từ tận con tim mà ko biết rằng mình đã yêu. Tình yêu mà. ^^
BẠN ĐANG ĐỌC
Phép Thuật Nguyên Thuỷ
AdventureNguồn: Fb " Phép thuật nguyên thuỷ" Tác giả: giapga01 (bee) Trạng thái: Full Số chương: 166 chương Thể loại: Khoa học viễn tưởng Nhân vật: Catarina Luss (Cat); Lui Frank; Rafael Xeza; Rafael Tanias; ...