Khi Jungkook đã ngà say, Jimin kín đáo ra hiệu cho cậu. Anh ấy nhẹ nhàng đi đến cửa chính, nhướng một bên mày như mời gọi.
Jungkook đuổi theo anh ấy xuống tầng dưới, cười khúc khích khi nhảy phốc hai bậc một lần. Jimin suýt nữa thì ngã và Jungkook hấp tấp vươn tay, kéo anh ấy vào lòng mình, sau đó quẳng lên vai.
Jimin cười giòn giã, đưa hai chân ôm chặt quanh eo Jungkook và mặc dù giả vờ muốn được thả xuống Jimin vẫn đưa hai tay ôm lấy lưng cậu, hai người không thể ngừng cười hạnh phúc.
Họ đi ra khỏi căn hộ, đứng cạnh bên nhau dựa vào tường và Jungkook châm thuốc hút.
"Anh có thích hút không?" Jungkook hỏi khi hút được hơi đầu tiên, một hơi dài và khói trắng phả nhờ nhờ trên không trung. Đưa điếu thuốc cho Jimin, cậu thấy người kia nhận nó một cách vui thích.
"Cũng khá. Anh thấy thư giãn," Jimin nói khẽ và hút một hơi dài. "Không thể ngừng cười sau khi hút, anh thích vậy."
"Yeah. Em cũng thấy thế."
Hai người hút một lúc, không cảm thấy phải nói thêm bất cứ thứ gì nữa, sự im lặng dễ chịu giữa họ cứ thế khiến Jungkook yên bình quá đỗi. Họ được sinh ra là để dành cho nhau. Mỗi lần hút vào, cậu lại thấy mình nhìn Jimin lâu hơn nữa, và đã không thể ngăn mình đưa tay ôm lấy Jimin.
Jimin để mặc Jungkook kéo mình đến gần hơn, bị ép chặt giữa Jungkook và bức tường sau lưng. Một nụ cười nửa miệng nở trên môi Jimin, anh ấy nghiêng đầu để nhìn Jungkook gần hơn.
"Sao thế, babe?"
"Anh quả thật xinh đẹp quá, Jimin."
Jimin đảo mắt và chậc lưỡi như thể từ chối tin tưởng lời Jungkook nói, mặc dù nụ cười say mê của Jungkook còn nói nhiều hơn lời cậu ấy cả trăm ngàn lần. Jimin ngả người vào lòng Jungkook, dựa đầu vào cổ cậu ấy và hút một hơi dài, phả khói vào miệng Jungkook.
Hai người nói vài câu, chủ đề lại xoay quanh về gia đình Jungkook.
Quả là mới lạ với cả hai khi chủ đề và những chi tiết trong chuyện này được nhắc đến, khó mà nói đến nó khi muốn tránh những ý nghĩ đau buồn và khó chịu, nhưng Jimin hoàn toàn chăm chú, lắng nghe từng lời Jungkook nói.
Mỗi một lần Jimin bĩu môi khó chịu đều là lúc câu chuyện đến lúc bố Jungkook đối đãi với cậu thế nào, phá nát khát vọng và khiến cậu ấy cảm thấy tồi tệ ra sao, thay vào đó, Jimin sẽ hôn xuống môi Jungkook một lần như thay cho lời an ủi.
Hai người âu yếm nhau trong khi vẫn dựa vào tường, eo Jungkook chà mạnh xuống đũng quần Jimin. Phần còn lại của cuộc nói chuyện bị nuốt mất khi những tiếng rên rỉ của Jimin được rót thẳng vào môi Jungkook, tay nắm chặt lấy tay áo Jungkook và tay bấu thật chặt vào cánh tay đến nỗi thấy cả vết bầm tím.
"Jimin," Jungkook gầm khẽ. "Ở đây không được."
"Đưa anh lên lầu đi," Jimin nài nỉ, mắt vẫn nhắm nghiền trong nụ hôn vừa rồi. Mỗi một giây trôi qua, Jungkook đều muốn xé toạc quần áo của anh ấy và nếu không nhanh lên, có lẽ cậu sẽ làm thế ngay tại đây. "Xin em đấy, nhớ em bên trong anh lắm. Làm tình với anh, Jungkook, anh muốn em-"
BẠN ĐANG ĐỌC
RUN INTO SIN-KOOKMIN [TRANS]
Fiksi Penggemar"The way you slam your body into mine reminds me I'm alive." Richard Siken - Crush Jimin và Jungkook là bạn cùng nhà, và hai người đến từ hai thế giới trái ngược hoàn toàn. Jimin là người hướng nội trong khi Jungkook là một người cực kỳ hướng ngoại...