Tâm trạng Sakura không được tốt, đó là suy nghĩ chung của tất cả những người đang có mặt tại tòa lâu đài này trong suốt những ngày vừa qua. Ngay cả Ahn Yujin bình thường rất thích trêu chọc Sakura cũng đánh hơi thấy mùi vị nguy hiểm toát ra từ cơ thể của cô nàng mà không dám có những cử chỉ gì quá mức cho phép. Những người còn lại là khách vãng lai nên cũng rất tự giác làm tốt trọn vẹn vai trò của mình, giả câm giả điếc cho qua ngày hết tháng mà thôi.
Người duy nhất thực sự để ý đến tình hình biến đổi tâm lý đầy phức tạp của Sakura trên thực tế chỉ có mỗi một mình Wonyoung mà thôi. Hai người lúc nào cũng y như hình với bóng, lại đang trong mối quan hệ hẹn hò với nhau, sự thay đổi của Sakura trong những ngày vừa qua tất nhiên không thể nào qua nổi ánh mắt của cô nàng nhân tình bé bỏng đáng yêu này rồi.
" Sakura unnie, cháo của chị này! "
Wonyoung hai tay bưng một tô cháo nóng hổi dịu dàng đưa đến trước mặt Sakura. Lúc này Sakura đang ngồi trên một mỏm đá rất cao để ngắm cảnh sóng đánh vào bờ. Wonyoung thân cận với Sakura đủ lâu để biết được thói quen này của cô. Cứ mỗi lần Sakura ra đây ngồi là y như rằng trong lòng cô đang bị vây hãm bởi những tâm sự khó có thể giải bày cùng bất kỳ ai, kể cả với Wonyoung, người cô thương yêu trân quý nhất trên đời cũng vậy.
" Chị không đói, cũng không có tâm trạng để ăn! "
Sakura đưa mắt nhìn Wonyoung đang loay hoay khó khăn trèo lên trên mỏm đá. Cô vươn tay ra đỡ cô bé ngồi xuống ngay bên cạnh mình rồi nhẹ giọng đáp lời.
" Không được. Chị phải đói lắm rồi mới đúng, đừng có mà qua mặt em! Từ ngày hôm qua đến giờ sau khi cho em hút máu xong chị cứ như vậy không thèm đụng vào bất cứ thứ đồ ăn thức uống nào. Sakura unnie, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với chị vậy? Không thể chia sẻ với Wonyoung được hay sao? "
Wonyoung hai mắt rưng rưng nhìn Sakura nức nở chất vấn.
" Chị... "
Khoé miệng Sakura mấp máy liên tục nhưng kỳ lạ là từ đầu đến cuối lại không thể thốt ra được bất cứ một thanh âm nào. Cô khẽ thở dài đưa mắt nhìn về phía xa xa, một cánh tay không tự chủ đặt lên trên ngực trái, nơi đó tự nhiên lại một lần nữa cảm thấy nhói đau lên rồi.
Cơn ác mộng đó đã lặp đi lặp lại liên tục trong suốt ba ngày vừa qua. Cứ mỗi lần như nó đến là dự cảm chết chóc trong cơ thể Sakura lại càng thêm gào thét lên một cách điên cuồng. Sakura thậm chí hoài nghi đó không phải một giấc mơ thông thường mà là một điềm báo vận mệnh không sớm thì muộn cũng sẽ xảy ra.
Nếu điều đó là sự thật... rất có thể mình sẽ phải chết!
Cô gái lạ mặt kéo theo một chiếc quan tài kỳ lạ bên người. Sát khí kinh khủng cùng ánh mắt lạnh lẽo vô hồn của cô ta khiến cho một Sakura không sợ trời không sợ đất như cô cũng phải cảm thấy không rét mà run.
" Này, há miệng ra! Nhanh đi! "
" Chị đã bảo không muốn ăn. Em... "
Sakura tức giận quay đầu hét lớn vào mặt Wonyoung, doạ cho cô bé một phen sợ hãi đến mức không biết phải làm gì.

BẠN ĐANG ĐỌC
[SakuYoung] Cho em hút máu !
FanfictionWonyoung - một cô bé 10 tuổi mang trong mình căn bệnh nan y AIDS, được dự đoán sẽ không sống quá 1 năm nữa. Sakura - Vampire cao cấp thuộc hiệp hội Scavenger, những kẻ khát máu theo đúng nghĩa đen của nó. Sự gặp nhau giữa hai số phận hoàn toàn khác...