Đã 3 ngày trôi qua kể từ lúc cuộc đối thoại trong phòng ăn đi đến kết quả cuối cùng. Sakura sau một hồi suy xét kỹ càng rốt cuộc cũng đưa ra quyết định sẽ bắt tay hợp tác với Yujin trong kế hoạch lật đổ Hoàng đế của cô ta. Hiển nhiên lý do chính mà Sakura chấp nhận chung thuyền với Ahn Yujin cũng chỉ vì lo cho tính mạng của Wonyoung. Nếu chỉ có Sakura một thân một mình, cô tự tin có thể sống sót được qua sự thanh trừng tàn bạo của Hoàng đế, nhưng nếu dắt theo một Jang Wonyoung ở bên thì đó lại là một tình thế hoàn toàn khác biệt. Sakura không đủ tự tin để bảo vệ an toàn cho Wonyoung, hoặc nói trắng ra là cô không thể.
Hoàng đế...là một kẻ rất đáng sợ. Hắn sẽ không nương tay với kẻ thù, càng không khoan nhượng với những con sâu cái kiến dưới danh nghĩa "thân nhân của kẻ thù" bao giờ đâu!
Cuộc sống sinh hoạt ba ngày này trôi qua cũng vô cùng bình yên và thoải mái. Ahn Yujin hầu như mỗi ngày đều chỉ trốn ở trong phòng để dưỡng thương. Sakura và Wonyoung chỉ gặp mặt cô nàng này đúng có hai lần một ngày vào lúc ăn sáng và ăn tối, thời điểm còn lại trong ngày thì dù có muốn cũng đừng hòng thấy cái bản mặt mốc của cô ta!
Toà lâu đài rộng lớn bị ngăn cách bởi bốn bề đại dương này của Sakura tuyệt đối chính là một cứ điểm tuyệt vời để lẩn trốn. Chí ít là trước khi bè lũ tay sai Hoàng đế và cả những con cú vọ của tổ chức Vampire Hunter mò tới nơi đây, chỗ này tuyệt đối là một nơi nghỉ ngơi và lánh mặt an toàn!
--------------------
Vẫn là một buổi sáng vô cùng bình thường. Mặt trời dần dần ló dạng ở phía xa xa chân trời sau một giấc ngủ thật say. Từng ánh nắng ban mai nhẹ nhàng xuyên qua các ô cửa kính, ve vuốt và tô điểm thêm từng đường nét xinh đẹp trên khuôn mặt động lòng người của nàng công chúa đang yên giấc nồng là Wonyoung.
" Uhm... "
Wonyoung lười biếng trở mình. Ánh sáng chói chang phảng phất qua từng tấm rèm trắng khiến cho cô bé phải lật mình tránh đi. Cô bé vẫn còn muốn ngủ thêm một chút nữa. Hôm qua đã lỡ thức quá khuya để chơi game mất rồi. Giờ thì có muốn cũng không xuống giường được luôn.
Wonyoung không thể không nói là một cô bé có hoàn cảnh vô cùng đáng thương. Mẹ mất sớm vì căn bệnh thế kỷ quái ác. Những tưởng cô bé sẽ được sống trong tình yêu thương và bảo bọc của người cha già đáng kính thì đùng một cái bị Sakura tên đáng ghét nào đó cắn cho một phát chết đi luôn. Thế là Wonyoung cô bé nhỏ phải chịu cảnh nằm trong hầm mộ tối tăm và lạnh lẽo suốt 100 năm trời. Lúc mở mắt ra thì đùng một cái, đập vào mắt đã là thế kỷ 21 với đầy ắp biến động cùng đổi thay. Wonyoung cũng dần chấp nhận sự thật rằng papa của mình đã mất. Sakura trong ba ngày rảnh rỗi này đã cố gắng sắp xếp, bất chấp nguy hiểm đưa cô bé về lại căn nhà cũ của mình. Đáng tiếc tất cả những lão làng lớn tuổi nhất ở đây cũng chỉ nói vị chủ nhà đã sớm dọn đi mất từ rất rất lâu. 100 năm, người từ sớm đã trở thành xương trắng mất rồi! Thật sự vô cùng đáng thương.
Sakura biết dù Wonyoung không nói ra nhưng trong lòng cô bé vẫn rất đau khổ. Sakura càng khó chịu hơn khi Wonyoung không hề chán ghét hay xa lánh cô vì những chuyện đã xảy ra. Con bé thật sự quá tốt bụng và nhân từ, đôi lúc Sakura chỉ muốn Wonyoung thống hận mình một chút để giảm bớt sự khó chịu và mặc cảm trong lòng mình mà thôi...

BẠN ĐANG ĐỌC
[SakuYoung] Cho em hút máu !
Fiksi PenggemarWonyoung - một cô bé 10 tuổi mang trong mình căn bệnh nan y AIDS, được dự đoán sẽ không sống quá 1 năm nữa. Sakura - Vampire cao cấp thuộc hiệp hội Scavenger, những kẻ khát máu theo đúng nghĩa đen của nó. Sự gặp nhau giữa hai số phận hoàn toàn khác...