Chương 73: Cổ ngữ và Sao Chổi

433 49 7
                                    

Tình hình có vẻ căng rồi đây. Chúng tôi bốn mắt nhìn nhau, không biết phải xử lý tình trạng đang vấp phải trước mắt như thế nào.

"Giờ chúng ta tính sao đây ạ?"

Tôi quay sang ngài Iris, người vẫn đang chết trân nhìn về phía vách đá dựng đứng.

Vốn tôi và ngài Iris đã định dùng nguyên tố gió bay lên trên nhưng mà được nửa chừng thì chúng tôi bắt buộc phải bỏ cuộc. Nguyên nhân là vì năng lực của ngài ấy bỗng dưng mất tác dụng khi vừa mới lên cao được một quãng, hiệu ứng hệt như đêm chúng tôi đối đầu với quái thú Seth trước đây.

Khổ nỗi hư vô không thể dùng quá nửa tiếng trên một đối tượng khác ngoài tôi được. Chính vì vậy tôi cũng bó tay trước tình hình này thôi.

Khe vực này có gì đó không bình thường, nhưng nó không bình thường chỗ nào thì có trời mới biết.

"Cô hỏi ta thì ta hỏi ai?"

"Chắc chỉ còn cách đi loanh quanh và hi vọng tìm được một nơi năng lực có thể sử dụng được thôi."

"Không có ý kiến."

Thế nên chúng tôi không còn cách nào khác ngoài việc cuốc bộ dưới này. Giá như Alpha EX07 liên lạc bằng thần giao cách cảm thì hay rồi, vì như vậy hai chúng tôi có thể gọi trợ giúp từ bên trên.

Thật kì lạ khi một phút giới hạn vừa hết thì cô ấy cũng im bặt luôn kể từ lúc đó. Mong là EX07 không gặp bất trắc gì, vì tôi thừa biết EX07 nắm giữ rất nhiều thông tin quan trọng, cô ấy mà gặp chuyện thì có khi chúng tôi lại bị cuốn vào đó không chừng.

"Fey, phía bên kia có cái gì kìa."

"Ở đâu ạ?"

Tôi dáo dác chuyển tầm mắt theo hướng tay ngài Iris chỉ, hơi khó để nhận ra, hình như là một phiến đá cẩm thạch thì phải? Tò mò, chúng tôi liền đi về chỗ đó. Quả nhiên là đá cẩm thạch, không sai.

Chúng tôi ngồi xổm xuống cạnh phiến đá rồi tỉ mỉ quan sát nó. Đó là một phiến đá màu xanh ngọc, mặt trước được mài nhẵn bóng. Xem sơ qua phiến đá này có lẽ cũng tồn tại lâu lắm rồi. Hơn nữa bên trên còn có khắc vài hàng chữ, nhưng chúng không phải là ngôn ngữ của thế giới này.

"Cổ ngữ? Tại sao cổ ngữ lại xuất hiện ở đây?"

Ngài Iris kinh ngạc vươn tay chạm nhẹ lên dòng chữ cổ đầu tiên trên phiến đá. Tôi cũng có phần ngạc nhiên nhưng không nhiều, sau tất cả mọi chuyện khủng khiếp vừa xảy ra thì dường như tinh thần tôi đã cứng hơn trước nhiều rồi.

"Nó viết gì?"

"Sao ngài lại hỏi em?"

"Đừng có giả ngốc, cô đọc được."

Ngài ấy phát hiện ra vụ này từ khi nào vậy? Nhưng không sao, chẳng quan trọng gì cho cam.

"Trên đó viết 'ngài Iris là nhất, em yêu ngài' ạ."

Tôi lập tức nhận được một ánh lườm sắc bén chứa đầy sự cảnh cáo từ ngài Iris. Thôi nào, lâu lắm rồi tôi mới có dịp vui vẻ mà, một chút thôi có sao.

[Yuri] Nữ Phản Diện Là Số MộtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ