Chương 100: Và rồi, sau đó...

505 37 7
                                    

Đó là toàn bộ câu chuyện về mối tình đầu của tôi, dĩ nhiên thì tôi có thêm thắt vài thứ cho nó thực tế hơn một chút. Ngoài ra tôi cũng khéo léo lồng ghép câu chuyện về kiếp trước của mình cho ngài Iris biết nữa, tôi nghĩ đây là thời điểm thích hợp.

Có lẽ đã chứng kiến quá nhiều chuyện khó tin suốt thời gian qua nên ngài ấy không còn ngạc nhiên khi biết vụ kiếp trước của tôi nữa rồi.

"Đấy thấy chưa, em đã bảo đó là một câu chuyện nhàm chán mà."

"Tôi thấy nó khá bổ ích đấy chứ."

"Cậu nghĩ thế thật à? Bổ ích chỗ nào vậy?"

Tôi thở dài, sau đó lảng ánh mắt đi nơi khác. Nhà Vua đã diễn thuyết xong từ lâu nên hiện tại chúng tôi có thể nói chuyện bình thường được rồi.

"Mà cho dù ở kiếp này hay kiếp trước thì cô vẫn ngu ngốc như nhau nhỉ?"

Ngài ấy thản nhiên gớm nhỉ?

Tôi cứ tưởng ngài ấy sẽ tỏ thái độ với mình, nhưng hình như tôi hơi lo xa rồi thì phải?

Cơ mà...

"Ngài không những không an ủi em mà còn xát muối thêm ư?"

Kể chuyện tình đầu chẳng mấy vui vẻ gì đâu, dẫu sao thì đây cũng là việc tôi muốn chôn vùi vào dĩ vãng mà. Tôi đã cố gắng lắm đấy, biết không vậy?

"Vậy chuyện giữa hai người về sau thế nào?"

"Thì vẫn là mối quan hệ tiền bối hậu bối thôi."

Có lẽ do tiền bối chịu ảnh hưởng của lối tư duy phương Tây nên đối với chị ấy thì chẳng có vấn đề gì khi chúng tôi vẫn giữ mối quan hệ bạn bè bình thường cả. Thời gian đầu tôi có thấy ngại ngùng một chút, nhưng càng về sau thì tôi càng quen với lối cư xử kia của tiền bối. Chúng tôi vẫn hay liên lạc nếu là về vấn đề công việc, còn lại thì khá hiếm.

Sau đó tiền bối còn tốt bụng gửi bản đặc biệt của trò chơi cho tôi nữa. Chỉ có mười bản trên đời mà tiền bối lại sẵn sàng đưa tôi một bản. Không cần diễn tả cũng đủ biết khi ấy tôi vui đến mức nào. À, vui là vui do được chơi bản đặc biệt đấy, đừng hiểu lầm sang một thứ gì đấy khác nhé.

Quên mất, còn một chuyện, có một đoạn thời gian tôi gặp vài rắc rối nhỏ ở chỗ làm và phải xin thôi việc. Tinh thần tôi đã rất tồi tệ trong khoảng thời gian này. Không đời nào tôi chịu nổi đám người tọc mạch trong chỗ làm cũ. Thế rồi khi tâm trạng đang đi xuống thì tôi toàn vùi mình vào phần một và hai của "tình yêu bất tận"  và nằm lì trong nhà suốt.

Ăn, chơi, ngủ rồi thức dậy chơi tiếp, một vòng lặp luẩn quẩn từ ngày này qua ngày nọ. Và rồi Hoàng Khánh cũng tham gia cùng tôi luôn. Hình như tính cách của tôi bắt đầu biến chất trong quãng thời gian sa đoạ đó thì phải?

Vốn ban đầu tôi đã dùng vẻ ngoài bình tĩnh che giấu nội tâm thật sự của mình trước những lời đàm tiếu. Tuy nhiên sau khi trốn biệt trong nhà vài tháng trời, tôi lại biến nó thành bộ dáng của một con ngốc.

Trong thế giới hiện đại thì những biểu hiện đó của tôi trông chẳng khác nào mấy tên tâm thần. Nhưng còn lâu tôi mới kể cho họ nghe về thời điểm khủng khiếp đó.

[Yuri] Nữ Phản Diện Là Số MộtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ