Chương 83 Lục lạc

380 45 9
                                    

Chúng tôi kéo ngài Egan vào phòng với bộ dạng tả tơi không chịu được. Tôi không dám phục hồi cho ông ấy, bởi vì nếu làm vậy chắc ông ấy lại hùng hổ chạy đi đánh nhau với Serena nữa mất.

Vài người trong số họ đã quyết định lên mặt đất giải quyết tàn dư Sao Chổi cả rồi, thế nên hiện giờ chỉ còn Kevin Medeiros và hiệu trưởng thôi. Tôi nghe rằng ông ta muốn ở lại xác nhận vài thứ. Mặc dù ông ta không nói rõ nhưng tôi có thể lờ mờ đoán ra được một chút.

"Anh Egan. Này Iris, cha cháu bị gì vậy?"

Gương mặt tái xanh là biểu cảm đầu tiên chúng tôi nhìn thấy từ mặt Kevin Medeiros.

"Ông ấy..."

Ngài Iris lưỡng lự, nên tôi quyết định thay mặt ngài ấy trả lời.

"Ông ấy bị Serena đánh bầm dập khi cố lao vào thách đấu thưa ngài."

Nhưng, động tĩnh lớn đến vậy mà ông ta không nghe thấy ư? Chắc căn phòng này có lẽ đã được trang bị hệ thống cách âm rồi quá.

"Sau từng ấy năm vẫn vậy. Hà, ngựa quen đường cũ, có bao giờ anh ấy thắng nổi đâu chứ."

Nhận được câu trả lời từ tôi không khiến ông ta kinh ngạc. Trái lại ông ta thậm chí còn thở dài.

"Hình như chú biết rõ chuyện gì đang xảy ra."

"Chuyện xưa lắm rồi, kể từ hồi bọn ta còn học ở đây kìa."

Kevin Medeiros xa xăm nhìn ra cửa, hoài niềm về tuổi trẻ đã qua từ lâu.

"Chú kể cháu nghe được không?"

Thú thật, không riêng gì ngài Iris, đến tôi cũng có chín phần tò mò. Hai con người, một là lão khỉ đột, một là Serena xuất hiện tại học viện Royal lâu đến thế nhưng lại không có bất kì tin đồn nào chẳng phải quá lạ lùng sao? Bà cô hiệu trưởng tôi tạm không đề cập đến vì bà ta sở hữu năng lực biến hình siêu tiện dụng, không tính.

Mà khoan, lỡ đâu bọn họ chơi trò xoá trí nhớ? Nếu xoá trí nhớ thì dù có sống ở đây bao lâu đi chăng nữa bọn họ cũng không bị nghi ngờ.

"Ngày xưa cô Silva từng làm giảng viên thay vì học viên như bây giờ."

Cái này tôi không khó để đi đến kết luận. Như vậy có nghĩa là cả ông ta và ngài Egan đều từng làm học trò của Serena, ghê gớm thật. Tôi thề, Kevin Medeiros tỏ ra khép nép khi bị giảng viên cũ  của mình "hỏi thăm" là đúng.

"Thật à?"

"Thật, và cô ấy dạy môn quốc phòng."

Và cả cái này nữa, không ngạc nhiên mấy. Vậy lý do khiến cô ấy ngừng làm giảng viên là gì nhỉ?

"Khi ấy cha cháu không phục khi học viện quyết định để cho một người trông có vẻ ngang tuổi bọn ta làm giảng viên, thế là tên ngốc đó nổi máu so tài. Kết quả thể nào thì chắc cháu thừa sức đoán ra rồi đúng không?"

"Thua tâm phục khẩu phục."

Ngài Iris lập tức đáp ngay, nhìn cái người bê bết máu hồn bay phách lạc đằng kia là rõ.

"Phải, và từ đó trở đi cha cháu đã luôn nhào vào cô Silva bất kể thời gian địa điểm. Có ngày cô ấy còn thẳng tay ném anh ấy xuống vực luôn cơ."

[Yuri] Nữ Phản Diện Là Số MộtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ