Chương 148: Trầm Gia

2.7K 175 15
                                    

Hạ Nhi không biết mình ra khỏi Dung gia bằng cách nào.

Cô tỉnh dậy thì đã ở nước A.

Hàn Tịch ngồi bên cạnh giường chống cằm nhìn cô.

"Tỉnh rồi?"

Hạ Nhi nhíu mày, liếc nhìn quang cảnh xung quanh căn phòng.

Ánh mắt quét qua tấm rèm cửa mỏng manh màu trắng ngà —— vốn dùng để che đi ánh sáng chói mắt.

Thế nhưng ngoài kia là màn đêm dày đặc.

Ánh sáng từ ngọn đèn chùm xa hoa lộng lẫy trên trần toả xuống, ấm áp lại dịu nhẹ.

Phong cách của nó giống với cách trang trí của toàn bộ căn phòng, có chút cổ điển, trên thân đèn là kim loại màu đồng cổ, ánh sáng của chiếc đèn trông như tia sáng thông thuận chảy ngược dòng nước.

"Tôi... đang ở đâu?"

Hàn Tịch cười khẽ, ngoài cửa liền có tiếng gõ.

"Hàn Tịch! Con bé tỉnh rồi sao?"

Giọng nói già nua xen lẫn chút vui mừng không hề che giấu.

Một lão phu nhân mặc dù đã lớn tuổi, thân hình cao gầy, toàn thân một bộ váy dài trang nhã nhưng không kém phần sang trọng, khuôn mặt sáng ngời, đôi mắt màu hổ phách cực kì linh động.

Hạ Nhi lần đầu nhìn thấy một lão nhân xinh đẹp như vậy, có chút hốt hoảng, giọng hơi lí nhí:

"Bà... bà là..."

Lão nhân gia nở nụ cười hiền lành phúc hậu, bước đến cạnh giường Hạ Nhi cười ôn hoà, nhẹ giọng nói:

"Lúc đầu Tịch nhi nói ta còn không tin tưởng lắm. Nhưng khi gặp con rồi... thật sự ta có chút không thể tin được. Trên đời lại có người giống ta như vậy."

Hạ Nhi hơi sửng sốt, ánh mắt hổ phách liếc nhìn mái tóc hoa râm của lão nhân, tuy rằng được búi lên, chải bằng một kiểu tóc cực kì trang nhã, nhưng vẫn có thể nhìn ra, lão nhân này màu tóc lúc trẻ chính là giống hệt cô.

"Bà..."

Lão nhân gia hiền từ đưa tay ra vuốt nhẹ mái tóc nâu xoăn nhẹ xoã dài xuống giường của Hạ Nhi, nụ cười đôn hậu lại vô cùng hiền lành:

"Ta là em gái song sinh ruột của bà nội con. Tên ta là Trầm Yên Nhiên. Hạ Nhi! Con chắc hẳn biết bà nội con là cô nhi, được Dung gia đem về nuôi. Đúng chứ?"

Hạ Nhi thoáng sửng sốt, gật nhẹ đầu.

Lão nhân gia dường như nhớ lại kí ức không vui, cúi đầu ưu thương nói:

"Thật ra chị ấy là bị bắt đi. Trầm gia đã hao tâm khổ tứ không thể tìm được chị ấy trở về. Cũng không ngờ chị ấy lại lưu lạc tới tận nước S. Còn làm con nuôi của Dung gia, làm dâu nhà họ Hạ. Ta trăm phương ngàn kế nhờ Hàn Tịch cứu con khỏi tay Dung Lạc, vì biết được con là máu mủ còn sót lại của chị ấy. Trầm gia nhất định không để con phải chịu chút uỷ khuất nào nữa. Từ giờ trở đi. Con hãy yên tâm ở lại đây. Mọi việc đã có ta giải quyết."

Hạ Nhi nghe đến mơ mơ hồ hồ, ánh mắt liếc về phía Hàn Tịch, mở miệng hỏi một câu:

"Cô... không phải người của Dung Lạc?"

[Phần 1] [H++ ][BHTT] Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không? - GilivianNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ