_ “May mắn quá, Kevin!” – Anna reo lên mừng rỡ.
_ “Chúc mừng!” – Vick tựa vào cửa với vẻ trầm tư.
_ “Lần sau anh đừng có giành với em!” – Jack lém lỉnh.
Mọi người tíu tít hỏi han, chăm sóc Kevin những hắn lại không chú ý đến, ánh mắt như đang tìm thứ gì đó. Mọi người hẳn cũng biết, người Kevin tìm chính là Yuy. Đây chính là vấn đề.
Từ khi Kevin tỉnh dậy, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm. Đó là một chuyện. Còn một chuyện nữa khiến họ nơm nớp lo sợ. Và đó chính là nhiệm vụ Yuy giao cho, nếu thất bại, xem như hỏng hết.
Suốt một tuần hắn ta bất tỉnh nằm trong bệnh viện, ngày nào cũng là Yuy chăm sóc, túc trực ở bên. Ngày nào nó cũng kiếm cớ cãi nhau với hắn nhưng rốt cuộc vẫn là tự cãi với chính mình. Mãi cho đến khi nhận được điện thoại của Key thì Yuy mới chịu nhường cho mọi người trông Kevin.
Cả nhóm lo cho sức khỏe của Yuy, cả tuần thức trắng, nay lại lao vào công việc. Thế nhưng Yuy không cho ai nói với hắn về việc này. Vì sợ ảnh hưởng đến sức khỏe mới bình phục của hắn. Họ chỉ cần nói Yuy suốt tuần qua không có ở nhà là được. Như thế có thể khiến Kevin yên tâm phần nào, hắn cũng sẽ không đi tìm nó, hắn sẽ không vì nó mà bị thương. Chỉ cần Kevin không bị thương, Yuy bị hiểu lầm cũng không sao.
Sự lo lắng mà Yuy giành cho Kevin khiến Vick thấy mệt mỏi. Nếu anh là người đỡ đạn cho Yuy, thì Yuy cũng sẽ làm như vậy, nhưng không hiểu sao anh vẫn cảm thấy khó chịu vô cùng. Cảm giác khoảng cách giữa hai người đã bị đẩy đi xa quá rồi. Vì điều này mà khi Kevin tỉnh lại anh không vui chút nào.
Nhìn thái độ bất thường của mọi người, Kevin thấy có điều gì đó không ổn, hắn liền tra hỏi:
_ “Mau nói xem, có chuyện gì với Yuy?” – Hắn lạnh lùng như sát thủ. Trong giọng nói có chút đe dọa.
_ “Có gì đâu? Cả tuần nay chị ấy phải ra nước ngoài. Không có ở Las Vegas!” – Jack giải thích. Mặt cậu nhóc tái xanh như tàu lá chuối.
Kevin nheo mày tỏ vẻ không tin. Hắn với tay lấy cái điện thoại trên bàn và gọi cho Yuy. Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của tổng đài. Hắn điên tiết ném điện thoại xuống đất, vỡ ra thành những mảnh vụn khiến người khác phải tiếc đứt ruột.
//_\\
_ “Mau nói nhanh!” – Kevin gằn từng tiếng, hắn sắp không thể kiềm chế nổi nữa rồi.