Chương 168: Kế Hoạch Giải Phẫu Thẩm Mỹ Thất Bại

286 10 0
                                    

"CÁI ĐỒ LƯU MANH! CÁI ĐỒ CẦM THÚ!".

Một tát của người kia khiến cho Bạch Thường nổ cả đom đóm mắt, kèm theo những lời mắng chửi mà hắn hận không thể kêu oan đến tận trời xanh.

Thì ra cái người thần thần bí bí tiến vào bất ngờ này lại chính là Mã Dao Quang.

"Này này, Dao Quang. Cô hiểu lầm rồi. Tôi không phải là....".

Bạch Thường vội vàng lên tiếng giải thích, nhưng Mã Dao Quang vẫn sắc mặt lạnh lùng, không thèm liếc nhìn hắn một cái, mà trực tiếp bước thẳng vào phòng ngủ.

"Tôi thật không nghĩ tới, anh lại là loại người như vậy đấy.".

Mã Dao Quang nhanh chóng đưa tay lật Hạ Thiên lên.

Bạch Thường đang muốn ngăn cản lại thì mọi chuyện đã không còn kịp nữa rồi.

Khi vừa nhìn thấy khuôn mặt đáng sợ của Hạ Thiên, Mã Dao Quang cũng giật bắn cả mình. Chợt nàng la lên một tiếng theo bản năng rồi vội vàng rụt tay lại, sau đó liền quay đầu nhìn Bạch Thường.

"Không ngờ khẩu vị của anh cũng mặn quá ha!" Vừa dứt lời, nàng liền xoay người rời đi.

"Này này, mọi chuyện không phải như vậy. Cô hiểu lầm rồi. Là.... Là tôi đang trị bệnh cho nàng. Thật đó, nàng... Nàng là khách hàng của tôi.... Tôi....".

Bạch Thường ngăn cản nàng lại, miệng không ngừng giải thích.

"Tôi hiểu rồi. Thì ra trước giờ khi trị bệnh, anh đều bắt các cô gái phải cởi hết quần áo ra. Khó trách... Anh cút ra đi! Tôi không muốn nói gì với anh nữa cả.".

"Thôi mà! Tôi thật sự không phải là.... Aidaaa, tôi phải nói như thế nào thì cô mới tin tôi đây.".

"Tôi có tin hay không thì cũng không quan trọng. Xin lỗi vì đã quấy rầy chuyện tốt của anh. Tạm biệt!".

"Không quấy rầy. không quấy rầy mà. Tôi.... Tôi sắp xong rồi.".

"Vậy thì anh cứ tiếp tục đi. Đồ cặn bã khốn nạn!".

Bạch Thường càng giải thích lại càng rối tung rối mù lên. Đầu hắn bắt đầu đổ đầy mồ hôi, vội vàng đưa tay chỉ chỉ Hạ Thiên rồi nói: "Là tôi đang vẽ bùa cho cô ấy. Không tin thì cô nhìn trên người nàng mà xem.".

Mã Dao Quang quay đầu lại mà nổi giận, lớn tiếng quát.

"NHÌN..... NHÌN CÁI EM GÁI NHÀ ANH ĐÓ! TRÊN NGƯỜI NÀNG LÀM GÌ CÓ CÁI PHÙ NÀO HẢ?".

Quả nhiên, Hạ Thiên vẫn đang nằm trên giường với ngọc thể trần trụi, đồi núi trập trùng, cảnh xuân phơi phới thế kia, thì làm gì có cái phù chú nào trên làn da trắng như tuyết kia được cơ chứ?

"Là ở đằng sau lưng... Phù ở đằng sau lưng... Là ở đằng sau lưng nàng đó.".

"Bạch Thường! Anh không cần phải giải thích gì thêm nữa. Nãy là do tôi vô tình đi ngang qua đây. Thấy cửa quán bị phá nên mới muốn ghé vào hỏi thăm anh một chút. Không nghĩ tới anh lại là loại người như vậy. Anh làm tôi quá thất vọng rồi.".

Mã Dao Quang vừa nói xong, liền xoay người chạy ra ngoài.

Bạch Thường gõ "Cóc" lên đầu một cái, lòng thầm chửi: "Cái con mẹ nó! Tất cả đều là tại cái cửa khốn nạn này gây họa rồi. Hèn gì mà Mã Dao Quang mới đi vào đúng lúc này.".

[Ebook] Căn Bếp Âm Dương - Ngô Bán Tiên (Chương 1-200)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ