Chương 2: Quán Ăn Tự Phục Vụ

2.2K 127 11
                                    

Hôm nay là một buổi sáng đầy nắng.

Một mình Bạch Thường ngồi trong phòng bếp gọt khoai tây.

Mặc dù chỉ đơn giản là gọt khoai tây, nhưng biểu cảm của anh lại tập trung như thể đang cởi áo của một cô gái xinh đẹp ra vậy. Từng tia nắng mặt trời ấm áp đang chiếu vào chiếc áo sơ mi trắng của anh, tạo nên một vẻ đẹp khiến người ta không thể nào thở nổi.

Quán cơm Âm Dương của anh, vào mỗi buổi trưa đều chỉ mở cửa buôn bán khoảng hai tiếng, nhưng được cái giá cả ở đây lại rất đắt.

Đối với một vài người mà nói, nơi này của anh chính là một cái hắc điếm.

Nhưng việc kinh doanh của anh trước giờ vẫn là tốt nhất ở đây, mặc dù chỉ mở cửa đến một giờ chiều, nhưng doanh thu mà anh đạt được còn cao hơn cả một ngày buôn bán của người khác.

Chẳng mấy chốc đã tới giờ cơm trưa, Bạch Thường đứng lên nhìn ra ngoài một cái.

Từ đằng xa đã có thể thấy có một đám nữ sinh đang rảo bước đi tới.

Quán cơm Bạch Gia vốn nằm trên một con phố cổ có tên là Cẩu Bất Lý, phía sau một trường đại học. Đây cũng chính là nơi mà Bạch Thường đã tốt nghiệp.

Khi còn đi học, điểm số các môn học của anh đều đạt xuất sắc. Ai ai cũng nghĩ tương lai của anh sẽ tiền đồ vô lượng. Nhưng nào ai ngờ được một năm trước, anh lại quyết định sẽ kế thừa quán ăn nhỏ cũ nát này để mà trở thành một đầu bếp cơ chứ.

Tiệm cơm này chỉ vỏn vẹn có bảy cái bàn, nhưng chỉ trong phút chốc, tất cả đã hoàn toàn chật kín. Cả quán ăn lúc này đã tràn ngập trong những tiếng bàn tán xôn xao.

Bạch Thường ho khan một tiếng, chung quanh nhất thời yên tĩnh trở lại, sau đó anh cười híp mắt rồi nói: "Nếu như hôm nay mọi người đã đến ăn cơm vậy thì chúng ta cứ theo luật cũ. Ai muốn ăn gì thì cứ viết lên giấy, tôi sẽ dựa theo số thứ tự mà nấu. Ai tới trước thì ăn trước.".

Rất nhanh, những tờ giấy ghi món bắt đầu xuất hiện trên khung cửa nhỏ của nhà bếp.

Bạch Thường nhìn lướt qua những tờ giấy, rồi xoay người lại đeo tạp dề vào, lạch cạch bật bốn cái bếp lò lên.

Chảo nóng, dầu sôi, phi thơm, xào món. Một mình Bạch Thường phải thao tác với cả bốn bếp, động tác vô cùng nhanh nhẹn, đôi tay không ngừng di chuyển thoăn thoắt.

Những ánh lửa bập bùng, cũng như tiếng xào đồ ăn trong phòng bếp, đã khiến cho đôi mắt của những cô gái tỏa sáng.

"Này này! Anh Bạch chẳng những đẹp trai, học giỏi, mà còn nấu ăn rất ngon nữa chứ. Một mình mà có thể nấu tới tận bốn món cùng một lúc.".

"Cái này đã tính là gì chứ. Cậu không thấy trong bếp của Bạch ca có tới tận sáu cái nồi và bếp hay sao? Có lần tớ còn thấy anh ấy nấu tới tận sáu món cùng một lúc cơ. Đã vậy món nào cũng ngon ơi là ngon.".

"Haizzz... Đúng vậy đó... Đúng vậy đó! Tất cả mọi người đều nói anh ấy được thực thần nhập vào người đấy. Nếu không thì tại sao giá của những món ăn ở đây lại đắt đỏ đến thế cơ chứ? Riêng một phần cơm chiên trứng thôi mà đã có giá tám mươi tám tệ rồi.".

[Ebook] Căn Bếp Âm Dương - Ngô Bán Tiên (Chương 1-200)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ