Chương 74: Lucky Boy!

640 34 3
                                    

Lời gọi của Bạch Thường làm cho Đường Cát sợ hết hồn hết vía, hắn nhìn chằm chằm vào phía sau của Bạch Thường nhưng lại chả thấy gì cả.

"Bạch .... Bạch ..... Bạch đại sư à, Luck .... Lucky Boy là ... Là cái giống quỷ gì thế?"

Bạch Thường mỉm cười, ánh mắt như đang nhìn ai đó bước tới. Bỗng nhiên hắn quay đầu nói với Đường Cát: "Bây giờ ông hãy đưa chén cháo này cho nó ăn đi. Sau đó tôi sẽ làm phép cho nó theo ông về. Khi nào tiểu quỷ kia đi thì nó sẽ thế chỗ, ở lại bên cạnh Dương tiểu thư, phù hộ cho cổ."

Bạch Thường nói tiếp: "Thật ra nó là 1 con quỷ may mắn, cho nên tôi hay gọi là Lucky Boy. Nhìn vậy chứ bản lĩnh nó không thua kém con kia đâu. Ông cứ mang về đi, nếu sau này thấy ok thì lúc đó chúng ta sẽ bàn về giá cả sau."

Đường Cát trợn tròn mắt: "Cái ... Cái gì, tôi... Tôi phải đem chén cháo này cho nó ăn sao, nó... nó đang ở chỗ nào?"

Hắn ráng trợn mắt nhìn xung quanh, nhưng trước mặt ngoại trừ không khí thì không thấy gì cả.

"Nó đang đứng ngay trước mặt ông đó, ông chỉ cần đưa chén cháo tới là nó nhận ngay mà."

"Được.... Được rồi!"

Đường Cát ngập ngừng, đưa chén cháo về phía trước với vẻ mặt đầy nghi ngờ.

"Cậu Lucky Boy gì đó ơi! Tôi... tôi đưa chén cháo tới đó, cậu nhớ đón lấy nha?!"

"Tốt lắm, bây giờ ông có thể buông tay ra rồi."

Bạch Thường vẫy vẫy tay ra hiệu cho Đường Cát. Hắn vẻ mặt cổ quái nhìn phía trước, từ từ buông chén cháo ra...

Trong suy nghĩ của hắn, chỉ cần buông tay ra, chén cháo sẽ lập tức rơi trên mặt đất. Ấy vậy mà ngay khi Đường Cát vừa buông tay thì chén cháo lại không những không hề rơi xuống, mà nó còn lại nằm lơ lửng trên không trung, giống như có một người tàng hình đang đỡ lấy chén cháo.

Đường Cát giật mình khiếp sợ, mồm há hốc, không khép lại được.

Cái... Cái gì vậy..

"Tốt lắm, nó đã nhận lễ. Bây giờ ông có thể đi về." Bạch Thường búng ngón tay, lớn tiếng ra lệnh:

"Lucky Boy, tiễn khách!"

Chén cháo kia lắc lư giữa không trung 3 cái như là đang gật đầu.

"Đại sư. . ."

Đường Cát như muốn quỳ xuống bái lạy lần nữa. Hắn lăn lộn trong làng giải trí cũng nhiều năm rồi, gặp không biết bao nhiêu kẻ tự nhận mình là cao nhân, nhưng đây lại là lần đầu hắn gặp được người thật sự có bản lĩnh giống như Bạch Thường.

"Không cần phải nói mấy lời khách sáo làm gì. Bây giờ tôi còn có việc phải làm, trước mắt cứ như vậy đi."

[Ebook] Căn Bếp Âm Dương - Ngô Bán Tiên (Chương 1-200)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ