Chương 160: Diệt Ma Thủ Ấn

408 8 0
                                    

Thật ra thì nàng cũng chả muốn nổ súng đâu, chủ yếu là vì muốn hù dọa đối phương một chút, cho nên nàng mới đếm từ từ. Ngay khi vừa nghe nàng đếm tới tám, thì Chu Bất Nhị bỗng nhiên ghé sát vào tai của Linh Thất Thất mà nói: "Sư muội, bây giờ ta sẽ đánh lạc hướng nàng. Muội nhân cơ hội đó mà chạy đi. Chúng ta hẹn nhau ở chỗ cũ.".

"Nhưng mà nhị sư huynh còn chưa đi xuống đây nữa, cho nên muội muốn quay lại tìm huynh ấy.".

"Đừng để ý nhiều như vậy nữa. Trước mắt muội cứ chạy trước đi. Ta sẽ quay lại tìm đệ ấy cho muội. Ngoan, Nghe lời ta!".

Hai người mới bàn bạc với nhau được mấy câu, thì Mã Dao Quang đã đếm đến ba. Lúc này, Chu Bất Nhị chợt bổ nhào tới, quấn lấy Mã Dao Quang. Thì bỗng nhiên, cách đó không xa truyền đến tiếng hét thảm thiết đến chói tai.

Chu Bất Nhị nghe được âm thanh này, cả người nhất thời giật mình một cái, vội vàng xoay người lại mà la lên: "SƯ MUỘI, KHÔNG ĐƯỢC RỒI. CHÚNG TA ĐI MAU!".

Vừa dứt lời, người giấy Chu Bất Nhị đột nhiên nứt toác ra. Một làn sướng đen từ bên trong xuất hiện, cuốn lấy cả thân hình của Linh Thất Thất. Sau đó cả hai cùng nhau biến mất vào trong làn sương.

Mã Dao Quang giật mình kinh hãi, vội vội vàng vàng chạy tới nhìn một cái. Chỉ trong một cái chớp mắt mà hai người kia đã vô tung vô ảnh.

"Là Mê Hồn Độn Ảnh. Chẳng lẽ hai người này lại là người của Không Môn sao?".

Mã Dao Quang thân là truyền nhân của Khu Ma gia tộc, cho nên tự nhiên nàng cũng biết cái gọi là Mê Hồn Độn Ảnh kia chính là độc môn tuyệt kỹ của Không Môn, cũng là tuyệt chiêu thoát thân của bọn họ.

Bình thường mà nói, thời điểm sử dụng pháp thuật này, người làm phép sẽ đem linh hồn của mình tập trung lại một chỗ rồi bộc phát ra. Ưu điểm của môn pháp thuật này là người dùng khi đang bị khống chế, hoặc trong lúc nhục thân đang bị hủy hoại, thì hồn phách có thể được bảo vệ một cách nhanh nhất, toàn vẹn nhất để trốn thoát ra ngoài.

Nhưng cái gì mà chả có hai mặt. Cũng vì sử dụng linh hồn để làm chất xúc tác, cho nên khuyết điểm của nó là vào lúc hồn phách đang bộc phát để có thể chạy trốn, thì sẽ dễ dàng dẫn đến hồn phi phách tán.

Cho nên, pháp thuật này rất khó để sử dụng thành thạo, vì vậy mà chả có mấy người dùng đến nó cả.

Với lại cái tên người giấy ban nãy dám dùng thứ pháp thuật này, chứng tỏ hắn một trăm phần trăm chính là người của Không Môn. Hơn nữa là có một thứ gì đó rất nguy hiểm đang ập tới, mới có thể khiến hắn liều mạng đến như vậy.

Bỗng nhiên, có một bóng người lủi cực nhanh trên con đường nhỏ trong rừng, hướng tới chân núi mà lao xuống.

"AI ĐÓ? MAU ĐỨNG LẠI!".

Mã Dao Quang quát lớn một tiếng, trực tiếp rút súng cảnh báo.

"ĐOÀNG!".

Một tiếng súng vang vọng trong trời đêm. Thế nhưng bóng người kia dường như chẳng những chẳng dừng lại, mà hình như còn nhanh hơn nữa. Bóng người chạy một vòng trong rừng cây, rồi liền nhảy vào sườn núi, trong nháy mắt đã không còn thấy tăm hơi nữa.

[Ebook] Căn Bếp Âm Dương - Ngô Bán Tiên (Chương 1-200)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ