Chương 125: Tảng Đá Chảy Huyết Lệ

395 18 1
                                    

Dưới ánh trăng mờ ảo, từng cơn gió lạnh không ngừng gào thét đến rợn người.

Trong đêm đen, có hai bóng người đang ung dung rảo từng bước chân, chính là Bạch Thường và Cao Thành. Cả hai đang cùng nhau đi tới một khu phố cổ.

Đích đến là một tòa nhà lâu đời, được xây bằng gạch đỏ cổ kính. Sau khi Cao Thành mở cửa thì lão vội vàng tiến đến phòng ngủ.

Cửa phòng ngủ được khóa bằng ba cái ổ khóa lớn.

"Mở khóa đi! Nếu như nàng thật sự muốn chạy, thì ông có khóa đến tám ổ cũng vô dụng thôi.".

Nghe lời Bạch Thường nói, Cao Thành chỉ biết run rẩy lấy chìa khóa ra, mở một lúc cả ba ổ.

Đây là một phòng ngủ rất đơn giản, Bạch Thường đi vào bên trong và liếc nhìn xung quanh một chút. Có thể thấy sát tường là một cái giá sách như của thư viện, bên cạnh có một cái giường sắt với cái đèn ngủ đang phát ra ánh sáng màu vàng leo lét. Trên giường là một cô gái khoảng hai mươi tuổi đang nhắm chặt mắt như ngủ say.

Người con gái này có gương mặt thanh tú, mái tóc dài xõa xuống che mất nửa khuôn mặt, trông nàng vô cùng hốc hác và tiều tụy, chăn mền cũng xộc xệch cả lên. Dưới ánh đèn mờ ảo kia, nhìn nàng càng đáng thương hơn, khiến cho người khác không khỏi xót xa.

Điều đáng chú ý nhất là hai tay của cô gái đang bị một sợi dây thừng trói vào đầu giường, bên trên cổ tay chằng chịt đủ loại vết thương lớn nhỏ.

Bạch Thường tiến lên nhìn một cái, liền hiểu ra.

Dưới ánh đèn mờ ảo, có thể thấy hốc mắt của cô gái trũng sâu. Trên trán còn có một luồng khí đen mờ ảo bao trùm.

Tình trạng của nàng y như bị quỷ nhập vậy.

"Cởi dây trói cho cô ấy đi!".

Bạch Thường nói. Cao Thành có hơi do dự một chút, không dám tiến lên.

"Đừng có lo! Nếu như cô ấy thật sự bị quỷ nhập, thì ông không thể nào trói cô ấy được đâu.".

Cao Thành cắn răng, cởi sợi dây trên cổ tay con gái ra, sau đó cẩn thận gọi hai tiếng.

"Nhiên Nhiên.... Nhiên Nhiên?".

Nhưng mà, cô gái cũng không hề có phản ứng gì cả.

"Haizzzz.....!".

Cao Thành thở dài, xoay người lấy trong tủ lạnh ra một miếng thịt sống, sau đó lại kêu lên: "Nhiên Nhiên....".

Lúc này, chỉ thấy cô gái kia chậm rãi mở to đôi mắt vô thần. Khi nhìn thấy miếng thịt sống đỏ tươi ở trên tay Cao Thành, nàng nhất thời tỉnh táo trở lại, vội vàng vọt tới, chộp lấy miếng thịt.  Trong miệng không ngừng rên rỉ, cầm miếng thịt, ngồi trên giường mà gặm lấy gặm để.

Cảnh tượng này khiến cho Bạch Thường nhìn thấy mà toàn thân sững sờ, trợn mắt há mồm kinh ngạc. Trước giờ, hắn vẫn cho rằng Khâu Tiểu Điệp chính là người ghiền thịt nhất trên thế giới. Nhưng hắn nào ngờ, cô gái này còn đáng sợ hơn, nàng còn ghiền luôn cả thịt sống.

Cao Thành nhìn thấy mà nước mắt rơi lã chã.

"Vợ của tôi vốn đã mất sớm. Tôi chỉ còn lại một đứa con gái là nguồn sống cuối cùng này. Ai ngờ bây giờ nó lại thành ra như vậy. Nếu như cậu thật sự có thể cứu được nó, cậu muốn tôi làm gì cũng được.".

[Ebook] Căn Bếp Âm Dương - Ngô Bán Tiên (Chương 1-200)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ