[JAKEHOON] VỌNG

234 35 3
                                    

TUẦN 7Chủ đề 3: Bóng ma

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

TUẦN 7
Chủ đề 3: Bóng ma

☕︎

Title: VỌNG
Pairing: jakehoon
Author: @sness_

☕︎

note: vốn dĩ Việt văn không hợp với lower case nhưng mình chỉ có cảm hứng viết với lower case cho nên mình xin phép viết hoa tên nhân vật, còn lại vẫn giữ nguyên ạ. cảm ơn các bạn, mong các bạn thông cảm cho mình (。•̀ᴗ-)✧

truyện này chứa nhiều phương ngữ Nam Bộ, từ nào các bạn không rõ nghĩa cứ cmt mình sẽ giải đáp trong Enhypen Confession nhé ( ꈍᴗꈍ)

⸝⸝⸝⸝⸝⸝

❛❛ʜᴏ̂ᴍ ɴᴀʏ ᴀɴʜ ᴠᴇ̂̀ sᴏ̛́ᴍ ʜᴏ̛ɴ ᴍᴏ̣ɪ ʙᴀ̣̂ɴ, ɴʜᴜ̛ɴɢ đɪᴇ̂̀ᴜ ᴋʏ̀ ʟᴀ̣ ʟᴀ̀ ᴛᴏ̂ɪ ᴄʜᴜ̛ᴀ ʙᴀᴏ ɢɪᴏ̛̀ ᴛʜᴀ̂́ʏ ᴀɴʜ ɴᴏ́ɪ ᴄʜᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴠᴏ̛́ɪ ᴍᴀ́, ᴄᴏ̀ɴ ᴍᴀ́ ɴɢᴀ̀ʏ ɴᴀ̀ᴏ ᴄᴜ̃ɴɢ ɴʜᴀ̆́ᴄ ᴛᴏ̛́ɪ ᴀɴʜ❜❜.

***

tôi gả vào nhà họ Thẩm vào một ngày đầy mưa bão, họ sai người đến rước tôi lúc tối mịt. bùn lầy nhớp nháp và tiếng chó tru đầu xóm khiến tôi rùng mình. là một phú hộ trong vùng nhưng họ lại chọn cách rước "dâu" trong âm thầm lặng lẽ và không cho ai biết hết, điều đó làm má tôi rầu ra mặt. ừ, thì ai cũng vậy thôi mà, thấy con mình nuôi lớn xong bị gả vào nhà người một cách vụn trộm như thế, má tôi mà cười nổi thì chắc đó chẳng phải là má tôi.

độ sáu bảy giờ tối, má sai thằng út cầm bộ đồ vét tông màu trắng đưa sang cho tôi. tôi trầm trồ nó hồi lâu không dám mặc, tại từ hồi nhỏ đến bây giờ tôi có thấy bộ đồ nào đẹp dữ thần vậy đâu.

má hôm nay mặc áo bà ba đỏ, quần đen như hằng ngày. thằng út mặc sơ mi trắng, quần kem nhìn cũng bảnh tỏn* y chang mấy cô chiêu cậu ấm ngoài kia. má nhìn tôi cười cười, nhưng tôi biết má muốn khóc lắm rồi.

"má xin lỗi mày. phải chi má đừng mượn nợ nhà bên đó thì bây giờ mày đâu khổ như vậy. ai đời con trai lưng dài vai rộng lại đi làm vợ cho thằng con trai khác..."

tôi quay người đi vô buồng, cố giữ vẻ bình tĩnh.

"nào ổng chết con xin nhà bên kia về với má. chứ má không nghe cậu hai bên đó sắp đi chầu ông bà rồi hả?"

nói ra xong tôi lại thấy hơi kỳ, cậu hai là người sắp cưới tôi, hồi nhỏ cũng được coi là bạn bè có qua có lại, mà có lần tôi nghe nói cậu mắc bệnh gì nặng lắm còn thầy cúng lại phán cậu bị duyên âm theo. phải cưới một người cùng giới về để duyên âm hết hi vọng. đúng là mấy người giàu không có gì ngoài tiền, cúng cho mấy thằng cha đó nói bậy. vậy mà mợ cả tin thật, mợ đi tứ xứ kiếm "vợ" cho con trai, xui rủi mợ nhìn trúng tôi ngay lúc tôi đang tắm dưới mé ao, mợ khen tôi đẹp, mợ khen tôi trắng. nói chung là, cưới "vợ" cho cậu hai mợ phải lựa người đẹp qua loa mợ không chịu đâu.

Yeochin Tea Time's PROJECTNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ