(*) Mưa đêm.
...
Chớp mắt đã qua nửa tháng.
Tóc búi vẹo xiên, đêm ngại giấc,
Gió thưa chim ngủ đậu cành lê.
Khó đem tâm sự cùng người nói,
Đành tỏ vầng trăng ruột não nề. (1)
Gió đêm nhẹ lướt qua góc thềm, đưa tới từng đợt hương mát lạnh.
Sakura đứng bên cửa sổ. Nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời rực rỡ sao sáng, không biết là đang nghĩ gì, chỉ thấy mi tâm mỹ nhân mỗi lúc lại càng thêm nhíu chặt.
Trong tay nàng có một mảnh giấy, nội dung viết bên trên khiến cho nàng không cách nào yên giấc được.
“Tiểu chủ sao vẫn chưa ngủ? Khuya lắm rồi đấy ạ!” Yuuri tiến vào phòng, lấy áo lông nhẹ phủ lên vai nàng.
Sakura thở ra hơi dài, mắt chung thủy nhìn vầng trắng sáng tỏ.
“Tiểu chủ nghĩ cái gì mà mất hồn vậy? Không nên đứng bên cửa sổ lâu, nếu nhiễm lạnh thì thật không tốt.”
“Ta muốn giúp đỡ một người, nhưng lại chần chừ...”
“Có thể giúp người khác thì chính là chuyện tốt. Tiểu chủ cần gì phải nghĩ nhiều đến thế?” Thấy nàng không có ý gì bất mãn, Yuuri tiếp tục thao thao bất tuyệt, nói: “Đây không phải tác phong của Đại tiểu thư nô tỳ kính mến, càng không phải Thừa tướng Kinomoto mà nô tỳ ngưỡng mộ. Người của trước đây đã muốn giúp liền giúp, muốn giết liền giết, muốn đánh thì liền xuất binh... Nô tỳ chưa thấy người chần chừ bao giờ cả! Nếu là Thừa tướng Kinomoto thì sẽ không rơi vào tình thế thế này!”
Nàng hình như cũng đã quên mất. Kinomoto Sakura của trước đây đâu thích lo nghĩ nhiều như vậy?
Tác phong của nàng xưa nay đều là thẳng tính, muốn giúp thì giúp thôi, cần gì phải sầu mi khổ kiểm (2)?
“Đa tạ ngươi.” Nàng quay sang nhìn Yuuri, cười nói: “Không phải nói đã khuya rồi sao, ngươi cũng đi về nghỉ ngơi đi, ta sẽ đi ngủ ngay đây.”
Yuuri ngoan cố lắc đầu: “Tiểu chủ, người vẫn chưa nghỉ ngơi, nô tỳ nào dám...”
Sakura hết nói nổi nhìn Yuuri: “Ta bây giờ liền đi ngủ.”
Dứt lời, nàng đi tới bên giường, nằm xuống, nhẹ khép mi mắt lại.
Yuuri thả màn che xuống, sau đó thổi tắt nến đỏ, rồi lặng lẽ lui ra ngoài.
Một canh... hai canh... lại ba canh.
Đêm yên tĩnh tới nỗi u tịch, gió lạnh vi vu thổi, khiến những tấm màn lụa trong phòng nhẹ đung đưa. Ngẫu nhiên có tiếng quạ kêu, ngược lại, đêm này càng tĩnh càng sâu.
Nằm trong trướng gấm thêu lan hoa, nàng vẫn chưa hề chợp mắt. Hai mắt chuyên chú nhìn bức thư, trên đó chỉ viết vỏn vẹn bốn chữ to – bắt đầu hành động.
Nàng nhắm mắt lại, không phải ngủ, mà là cần an tĩnh suy nghĩ.
Không biết đã qua bao canh, lúc Sakura mở mắt thì trời đã gần sáng. Bên tai vang lên tiếng sấm vang dội. Sấm vang oanh oanh liệt liệt, đưa tia chớp chiếu về phía chân trời, sáng tỏ như ban ngày, gió mạnh rít gào từng cơn, từng cơn. Cánh cửa sổ bị gió thổi tung, hiện rõ thanh âm dữ dội, nước mưa theo thế tuôn vào phòng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[FANFIC | SYASAK] TƯỚNG GIA ĐỘC HẬU
FanfictionTác giả: @MiuNhi202 Thể loại: Fanfiction, ngôn tình, cổ đại, cường cường, cung đình hầu tước, nữ phẫn nam trang (nữ giả nam), sủng, ngọt, ít ngược, H, 1×1. Giới hạn độ tuổi: NC-17. Nhân vật: Li Syaoran × Kinomoto Sakura (CCS/TRC). Trạng thái: Đang t...