Chap 19: TRỐN CHẠY
Author: Yên Ninh
Beta: Như Ngọc
Trời đã về khuya, tất cả mọi nhân viên trong đoàn đều xuống sức đến mức cáu bẳn. Rõ ràng là song ảnh đế đối diễn nhưng chẳng khác gì một bên đơn phương trấn áp, Lương Vũ gần như bị khớp hoàn toàn trước Cung Tuấn. Anh ta phạm lỗi liên tục, chỉ có hai phân cảnh mà mãi vẫn không qua được.
“Lương Vũ cậu có biết diễn hay không!” Trương đạo điên tiết tới mức ném cái loa chỉ đạo vỡ toang. Ông trước nay không cho ai mặt mũi bao giờ. Dù anh có là ảnh đế mà phế thì vẫn bị chửi té tát mà thôi, Lương Vũ bị ông chửi đến không ngóc đầu lên nổi. Cuối cùng, phó đạo diễn nhìn không nổi chạy đến khuyên can:
“Lão Trương ông xem, có lẽ do lần đầu hợp tác nên chưa tìm được cảm xúc. Hôm nay ngừng ở đây đi, để tiểu Lương trở về điều chỉnh lại tâm trạng.”
“Ông nói thế mà nghe được hả?” Trương đạo hất tay phó đạo diễn chỉ về phía Cung Tuấn đang chỉnh lại lớp hóa trang, “Thế tiểu Cung cũng là lần đầu hợp tác đó! Sao cậu ấy không bị khớp, vẫn diễn tốt đó thôi. Kỹ thuật không bằng người mới cần mang mấy cái lý do rách nát ra bao biện. Lúc đầu nếu không phải vì Chu Khinh gặp tai nạn thì đã không đến phiên cậu ta ở đây làm tôi ngứa mắt rồi! Mọi người về nghỉ trước đi.”
Trương đạo đã hạ chỉ tan ca nên mọi người ai làm việc nấy thu dọn đồ đạc. Lương Vũ sa sầm nét mặt, hung ác liếc bóng lưng Cung Tuấn đang rời đi. Trong lòng hắn, Cung Tuấn chính là cố ý đạp hắn để nâng cao giá trị của bản thân. Nỗi nhục nhã hắn đang chịu đựng đều từ y mà ra.
“Cung lão sư, sao ánh mắt Lương Vũ nhìn anh làm em gai hết cả người.” Tiểu Thất phải gom đồ đạc nên tụt lại phía sau, cậu vô tình thấy được ánh mắt thiếu thiện ý mà Lương Vũ nhìn Tuấn ca nhà cậu.
“Đừng ăn nói lung tung.”
“Vâng.”
“Tiểu Thất, Hạn... à Trương tổng còn ở chỗ chúng ta không?”
Hôm nay vì người kia mà tâm trạng của y bồn chồn nôn nóng vô cùng. Y luôn phân tâm nghĩ về hắn. Có còn sốt không. Có phát hiện ra chiếc áo kia y đã từng mặc qua. Ngổn ngang rối rắm, nên khi đối diễn mới có chút mất khống chế dẫn đến tình trạng đè ép bạn diễn. Thật sự là lam nhan họa thủy mà!
“Đã đi từ lâu rồi ạ, trợ lý của ngài ấy còn gọi nhà hàng đưa đến thức ăn khuya, nói là để cảm ơn.”
Tiểu Thất lúc phòng làm việc bị thay máu quá nửa luôn nghĩ boss mới là người vô cùng đáng sợ. Nhưng hôm nay tiếp xúc mới thấy mình thật thiển cận, boss nhà họ đã đẹp trai lại còn lịch thiệp, trợ lý của boss thì vừa hiền vừa dễ gần.
“Dư Tường quả nhiên vẫn đáng ghét như trước.” Cung Tuấn giống như vợ cả chán ghét bình phẩm về vợ nhỏ trà xanh. “Đi rồi cũng tốt, đỡ phải ngại ngùng.”
“Cung lão sư, cẩn thận!” May là Tiểu Thất kéo lại kịp thời nếu không Cung ảnh đế vấp vào thang lên xe té nhào rồi. Cậu nhóc bị hù cho giật mình, túm chặt lấy tay nghệ sĩ nhà mình cẩn thận dẫn lên xe.

BẠN ĐANG ĐỌC
[HẠN TUẤN] NĂM THÁNG ĐÃ QUA, TÌNH YÊU BỎ LỠ
ФанфикTổng tài công × Ảnh đế thụ Au : Yên Ninh Beta: Như Ngọc Gương vỡ lại lành, có bánh bao, ngọt (hãy tin vào tình mẹ bao la của Ninh), cường cường. Tôn trọng người viết bằng cách đọc ở wattpad chính chủ @Yenthanh751 [Khi các trang web reup còn đông vui...