Chap 52: TRƯỞNG TÔN TRƯƠNG GIA LẠC MẤT RỒI

937 149 36
                                    

Chap 52: TRƯỞNG TÔN TRƯƠNG GIA LẠC MẤT RỒI

Author: Yên Ninh

Beta: Như Ngọc

Tiếng nôn thốc tháo trong phòng vệ sinh khiến cả Tiểu Vũ và Thiệu Quần xót hết cả ruột. Tiểu Vũ tháo bỏ tạp dề đưa cho Thiệu Quần:

"Lão đại, để em đi mua bạc hà với một số món nhạt về xem Tiểu Triết nó có ăn vô được không. Thuốc chống nôn em để trên bàn rồi, anh cho nó uống nhé."

"Ừ, đi đi, anh gọi A Hàng tới để nó khám xem thế nào. Chứ cứ ăn vào rồi nôn ra thế này không ổn tí nào."

Chất nôn nghẹn nơi cổ họng, dạ dày quặn thắt bỏng rát, Trương Triết Hạn gục bên bồn vệ sinh nôn khan. Hắn gần như không thể nôn ra được gì ngoài dịch vị và nước chua. Trương Triết Hạn chống tường khó khăn đứng dậy. Hình dáng tiều tụy phản chiếu trong gương khiến chính hắn cũng không nhận ra mình. Nhiều ngày không thể ăn uống, dạ dày trống rỗng khiến cơ thể hắn suy kiệt rất nhanh.

"Người đâu có ở đây, mày giả khổ cho ai xem?" Trương Triết Hạn tự giễu, hắn chỉ vào người trong gương mà trào phúng tiếp, "Xem cái bộ dạng thảm hại của mày đi, chính tao thấy còn phải nôn ra huống gì em ấy."

"Lão Tứ, chú ổn không, anh vào nhé?" Thiệu Quần cầm ly nước ấm đứng bên ngoài phòng vệ sinh lo lắng gõ cửa. Hắn còn chuẩn bị tư thế đạp cửa xông vào nếu không nghe Trương Triết Hạn đáp lời.

Cạch!!!

Cửa phòng mở ra, Trương Triết Hạn vừa xoa bóp dạ dày vừa chống tay tựa tường. "Lão đại, anh xông vào lỡ thấy gì đó rồi cong luôn thì em biết ăn nói sao với chị dâu."

"Các chú hàng họ ra sao, làm như anh đây chưa từng thấy qua ấy. Cong thì đã cong lâu rồi." Thiệu Quần đưa tay xốc nách dìu Trương Triết Hạn ngồi về giường, đưa ly nước rồi với lấy thuốc đã chuẩn bị sẵn nhét vào tay hắn, "Uống thuốc đi, Tiểu Vũ đi mua đồ ăn sáng rồi."

"Em ăn không vô." Đến hai viên thuốc chống nôn bé như đầu đũa Trương Triết Hạn cũng nuốt nghẹn. Hắn cúi người nôn ra, dịch vị cùng màu sắc của thuốc trộn lẫn phun lên quần áo, dơ bẩn chật vật.

"Chú rốt cuộc bị làm sao vậy?" Thiệu Quần một tay vỗ lưng cho Trương Triết Hạn, một tay kê dưới cằm hắn, "Còn muốn nôn thì nôn ra hết đi."

___

Lúc Ngôn Hàng đến thì Tiểu Vũ cũng vừa đi mua thức ăn về. Mang theo dịch truyền vào phòng ngủ, nhìn thân ảnh gầy xọp cuộn mình trên giường, cậu không khống chế được mà hai mắt hồng hồng. Thiệu Quần thay y phục trở ra nhìn thấy liền nhíu mày.

"Khóc gì mà khóc, chú thấy mọi người chưa đủ rầu hay sao?"

"Em khóc lúc nào chứ!" Ngôn Hàng cúi đầu giả vờ bận rộn chuẩn bị kim truyền và thuốc, "Đêm qua trực phòng cấp cứu cả đêm, thiếu ngủ nên mắt đỏ thôi."

"Lão đại, anh đừng hung dữ với A Hàng, nhỡ dọa sợ nó đến run tay xuống kim lung tung thì chết em." Trương Triết Hạn nâng người ngồi dậy, cởi bỏ hai nút áo trên để Ngôn Hàng tiện nghe tim phổi.

[HẠN TUẤN] NĂM THÁNG ĐÃ QUA, TÌNH YÊU BỎ LỠNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ