Chap 34: CON TRAI
Author: Yên Ninh
Beta: Như Ngọc
Cung Tuấn đã lâu không ngủ một giấc an lành như thế. Không mộng mị quấy nhiễu, ngủ thẳng tới khi no mắt. Y mở bung hết rèm cửa đón ánh nắng ngày mới. Sau cơn mưa đêm, bầu trời trở nên trong xanh hơn. Một màu xanh tươi mới trong suốt như mới trải qua lễ rửa tội.
“Tuấn tử, em đã dậy chưa?” Lâm Thiệu ở bên ngoài nghe tiếng động liền gõ cửa.
“Dạ.”
“Vậy em mau ra ăn sáng đi rồi còn đến studio. Hôm nay lịch trình dày lắm.”
“Không phải Lôi Địch cho em nghỉ phép một tuần tránh sóng à?” Cung Tuấn mở cửa phòng, ngày mới vui vẻ bỗng âm u bởi lịch làm việc dài dằng dặc.
“Chu Khinh tháng sau phải vào một đoàn phim khác. Để phối hợp với lịch quay của anh ta, từ ngày mốt sau khi cúng tổ khai máy lại thì đoàn phim “Trăng Sáng” sẽ bắt đầu chạy đua với thời gian. Mọi ngày nghỉ được phê duyệt từ trước đều hủy bỏ, vậy nên lịch trình của cả tháng đều dồn vào hai ngày này. Em chịu khó đi.”
“Đành vậy thôi, là chúng ta cậy vào anh ấy cứu trận mà.” Gạt bỏ đi chuyện hiểu lầm lúc trước thì Cung Tuấn khá mong chờ với việc hợp tác với Chu Khinh, “À, điện thoại của em đâu rồi anh?”
“Đây nè ông tướng.” Lâm Thiệu dùng thân điện thoại ký lên đầu Cung Tuấn, “Đểnh đoảng đến thế là cùng. May là để quên ở chỗ Tiêu Tiêu chứ nếu ở chỗ khác thì toang rồi.”
“Đâu đến mức đó.” Cung Tuấn bĩu môi, “Điện thoại em sạch bong làm gì có hắc liệu nào?”
“Chỉ cái file A Dĩnh kia đủ bóp chết sự nghiệp của cậu rồi.”
“Sự nghiệp của em nếu có kết thúc thì là do chính em chứ không phải con trai em. Thằng bé chính là thành trì doanh lũy giúp em kiên cường đi đến hôm nay.”
“Biết rồi, là anh ăn nói thiếu suy nghĩ.”
“Ủa sao mở mãi không lên vầy nè?” Cung-ngớ ngẩn-Tuấn online.
“Hết pin rồi nó lên kiểu gì hở trời?” Lâm Thiệu sa mạc lời luôn rồi. “Cậu ăn sáng đi, anh lên chuẩn bị phục trang rồi sạc cho.”
Trên đường đi làm Cung Tuấn check tất cả tin nhắn cuộc gọi, chỉ bỏ lơ một cái tên duy nhất. Y không dám click vào. Y sợ bản thân sẽ vì vài câu nói của người kia mà dao động, sẽ vì hắn mà đánh mất lý trí rơi xuống vực sâu không đáy vạn kiếp bất phục.
Trung tâm thương mại Sogo.
Tiêu Tiêu nhíu mày nhìn người đàn ông đang cười ngốc với con trai mình. Người đàn ông này khiến cô nhìn không thấu. Anh ta quá nguy hiểm. Và vì Tuấn tử cô cũng không thích anh ta. Làm sao có thể thích nổi kẻ đã làm khuê mật của mình sống dở chết dở chứ?
“A Dĩnh nhà chúng ta hôm nay mặc áo thủy thủ đáng yêu quá.” Trương Triết Hạn đưa một bên nạng cho Tiểu Vũ để rảnh tay xoa đầu A Dĩnh. Nếu là trước đây, vì mặt mũi Trương tổng nhất định sẽ phớt lờ loại nạng khủy tay xấu xí này. Nhưng giờ đây hắn nôn nóng muốn được công kênh con trai, đưa nó đi bay nhảy khắp nơi. Nên dù là bất cứ thứ gì xấu xí hay phương pháp trị liệu đau đớn phiền phức thế nào hắn cũng sẽ tận lực phối hợp.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HẠN TUẤN] NĂM THÁNG ĐÃ QUA, TÌNH YÊU BỎ LỠ
FanfictionTổng tài công × Ảnh đế thụ Au : Yên Ninh Beta: Như Ngọc Gương vỡ lại lành, có bánh bao, ngọt (hãy tin vào tình mẹ bao la của Ninh), cường cường. Tôn trọng người viết bằng cách đọc ở wattpad chính chủ @Yenthanh751 [Khi các trang web reup còn đông vui...