Chap 54: NGƯỜI TÌM ĐƯỢC RỒI

1K 152 37
                                    

Chap 54: NGƯỜI TÌM ĐƯỢC RỒI


Author: Yên Ninh


Beta: Như Ngọc



Hạt nắng xuyên qua kẽ tay rơi vào thinh không, Trương Triết Hạn cứ đứng dưới tàn cây ngoài cổng rào thấp mà chơi đùa với nắng. Người đàn ông hắn yêu rất thông minh và giỏi chu toàn. Em ấy có thể sắp xếp một cuộc đào tẩu ngoạn ngục, dĩ nhiên sẽ chọn được cho mình một chỗ ẩn nấp an toàn.



Villa ở nơi ngập nắng và gió, cảnh quan thiên nhiên trong lành. Vị thế đảo biệt lập lại gần biên giới, vừa thưa người vừa ít người trẻ. Đã thế giúp việc nhà còn là hai ông bà lớn tuổi người Triều Tiên tới cả tiếng phổ thông cũng không biết nói. Ở nơi đây ảnh đế gì đó không tồn tại, chỉ có người cha đơn thân và cậu con trai nhỏ.



Bàn tính này gảy thật lưu loát.



Dạ dày lại cuộn trào buồn nôn. Tên lang băm Ngôn Hàng, xong đợt này về hắn nhất định kí lủng đầu tên đó. Cho đỡ tức bao nhiêu tiền bạc đổ vào cho nó ăn học, có mỗi chứng trào ngược dạ dày chữa mãi không ổn. Trương Triết Hạn mò tìm gói thuốc trong túi, xong cuối cùng lại lấy ra một viên kẹo táo.



"Triết thúc thúc!!!" Cung Dĩnh nhảy từ trên người ba ba mình xuống lao về phía chú Triết của bé như một quả đạn pháo.



Trương Triết Hạn khom người ôm lấy con rồi bế lên. Hắn âu yếm hôn khắp mặt thằng bé. Tâm trạng rốt cuộc cũng an yên, người tìm được rồi.



"Chú ơi, chú hôn con nhột."



"Bảo bối, có nhớ chú không?"



"Nhớ, nhớ lắm lắm luôn!"


"Vậy sao không gọi điện cho chú?" Trương Triết Hạn bóp một phát lên mông mềm mụp, "Đứa bé nhẫn tâm này."



"Hông có mà. Con muốn gọi cho chú nhưng ba ba nói chú bận, không được làm phiền chú." Bé con liếc nhìn ba ba sau đó vùi đầu vào vai Trương Triết Hạn mếu máo tố tội, "Con lén lấy điện thoại gọi cho chú nhưng không gọi được, còn bị ba ba bắt được tét mông. Đau lắm luôn."



"Bảo bối không khóc, là chú hiểu lầm con, ngoan ngoan." Tiếng rấm rứt của mèo con như cào hết tim gan của Trương Triết Hạn lên. Hắn vỗ lưng con trai dỗ dành, "Lát chú sẽ đánh mông ba ba đòi lại công đạo cho bảo bảo nhé."



"Đừng đánh, lỡ làm ba ba bị thương thì sao!"



Ờ, xem như nuôi con trai nó vẫn biết xót mình. Chỉ là Cung ảnh đế mừng hơi sớm rồi.



"Có thể đổi sang hình phạt khác không?" Bé con lém lỉnh, hai bàn tay nhỏ túm lấy cổ áo Trương Triết Hạn để giữ thăng bằng. Đôi mắt mèo to tròn long lanh mong chờ.



"Vậy con muốn phạt thế nào?"



"Con muốn ba ba ôm con ngủ." Bé con tủi thân nói, "Con không muốn ngủ phòng riêng đâu, cũng không muốn ngủ với mami. Muốn như lúc xưa được ba ba ôm ngủ."



"Ông tướng à, con được mấy tuổi mà lúc xưa lúc nay." Trương Triết Hạn cạp nhẹ vào má bánh bao, "Để chú sẽ thương lượng với ba ba về mong ước nho nhỏ này của con nhé."

[HẠN TUẤN] NĂM THÁNG ĐÃ QUA, TÌNH YÊU BỎ LỠNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ