Anh trai của Ron, Charlie đã viết thư hồi âm, bảo họ hãy lên đỉnh tháp vào thứ Bảy, nơi bạn bè của anh ấy sẽ đợi họ.
Ngày thứ Bảy đã đến, Harry và Ron cùng với con rồng đuôi gai Na Uy đang nằm yên trong một chiếc hòm đen, được bọc trong chiếc áo tàng hình, từ từ tiến lên đỉnh tháp.
Lần này, không có "Malfoy" khó ưa nào phá đám, nhưng Harry vẫn có cảm giác tồi tệ về điều đó. Cuối cùng, con rồng con đã bị đưa đi. Harry đang lo lắng, đột nhiên dừng lại trên đường trở về: "Thật là! Tớ đã để quên áo choàng tàng hình rồi! Chậc chậc." Harry nhanh chóng quay người chạy đi, nhưng cậu không để ý đến tiếng bước chân của mình vọng qua những bậc thang trống trải.
Ron cũng bắt kịp và hạ giọng: "Harry! Chậm lại!"
Harry không thể nghe thấy, cậu chỉ muốn lấy chiếc áo choàng tàng hình càng sớm càng tốt.
Thật không may, Filch nhận thấy sự chuyển động ở đây và đang đi lên tháp. Lúc này, Filch lại bị thu hút bởi một âm thanh khác.
"Malfoy, trò phải giải thích cho tôi tại sao trò vẫn ở ngoài muộn như vậy!" Là giọng của Giáo sư McGonagall.
"Con không ngủ được." Draco lạnh lùng nói.
"Ngủ không được cũng không thể nửa đêm lang thang bên ngoài!" Nghe được câu trả lời, Giáo sư McGonagall càng tức giận hơn, "Cấm túc! Slytherin trừ 20 điểm!"
"..." Draco không nói, bởi vì lý do anh đến đây là để bị cấm túc.
"Giáo sư McGonagall, tôi nghĩ phải có nhiều hơn một học sinh ngỗ ngược ở trên đó." Giọng Filch tiếp tục vọng lên cầu thang vào tai Harry và Ron.
Giáo sư McGonagall đi đến cùng với Filch và Draco. Harry nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần, không thể chạy thoát. Harry nhặt chiếc áo choàng tàng hình choàng qua đầu Ron: "Đừng phát ra tiếng động." Harry quay người lại và thu hết can đảm để đối mặt với "thảm họa" sắp tới.
"Harry!" Giáo sư McGonagall vội vàng chạy tới.
"Bây giờ là một giờ sáng! Trò cần phải biết! Trò đang làm gì ở đây?!" Giáo sư McGonagall nghiêng mũ tức giận.
"Con đang có tâm trạng không tốt, con muốn ra ngoài hít thở không khí." Harry nhìn Giáo sư McGonagall đầy đau khổ, đôi mắt xanh lục loé lên những giọt nước mắt.
"Tâm trạng không tốt...?" Giáo sư McGonagall cau mày liếc nhìn Draco, "Ai nói với trò nếu tâm trạng không tốt thì có thể đi ra ngoài lúc nửa đêm? Harry! Gryffindor sẽ bị trừ hai mươi điểm vì trò! Cùng nhau cấm túc! Bây giờ, mau trở về phòng ngủ đi!" Giáo sư McGonagall giận dữ quay đi, đôi giày cao gót của bà phát ra tiếng "cốc cốc cốc" trên cầu thang.
May mắn thay, lần trước trừ hẳn 150 điểm.
"Các ngươi sẽ được chào đón trong buổi cấm túc, ha." Filch có vẻ rất vui khi có người bị cấm túc.
Draco và Harry nhìn nhau và mỉm cười, Harry có vẻ như đã hiểu Draco đang nghĩ gì. Tất nhiên Filch đã không nhìn thấy điều này.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HP][DraHar] Chuyến tàu xuyên thời không
FantasySau trận chiến đó, Harry trong lòng nặng nề, ngồi lên chuyến tàu thời không, quay về thời điểm 7 năm trước, khi lần đầu tiên cậu gặp Ron, Hermione và cả Draco. "Tôi nghĩ rằng cậu trở lại đây là vì tôi." "Tôi hy vọng rằng một ngày nào đó, mọi người...