Chương 12: Đây là "bạn" của Slytherin

1K 125 7
                                    

Ngày hôm sau, các thành viên của đội Slytherin nhìn Harry đi đến, đối với hành vi này, không chỉ Harry cảm thấy kỳ lạ, mà ngay cả Ron và Hermione cũng cảm thấy kỳ lạ.

Họ có nhớ không? Harry bối rối. Harry chợt nghĩ, "Nếu ý kiến ​​của những người quan trọng thay đổi, thì ý kiến ​​của những người khác cũng sẽ thay đổi."

Harry quay đầu lại hỏi Hermione: "Hermione, cậu nghĩ như thế nào về quan hệ của tớ và Draco?"

"Cậu gọi cậu ấy là Draco, điều đó có nghĩa là hai người có một mối quan hệ tốt." Hermione cầm cuốn sách và nghĩ câu hỏi của Harry thật kỳ lạ. "Tớ nghĩ nếu cậu ấy không phải là học sinh Slytherin thì hẳn hai người là những người bạn rất tốt".

"Chính xác mà nói, nếu hai người hầu của Malfoy không khó chịu như vậy, không ai không muốn kết bạn với cậu ta, rốt cuộc thì cậu ta thực sự rất hấp dẫn." Ron nói thêm.

Hermione liền gật đầu.

Harry trừng trừng mắt khi nghe những lời Ron nói, cậu chưa bao giờ nghĩ Ron sẽ nhận xét về Draco như vậy, cũng không ngờ rằng suy nghĩ của họ lại thay đổi nhiều như vậy chỉ trong một đêm. Rốt cuộc thì hôm qua, Ron đã nói chuyện phỉ báng Draco.

Nhưng họ đã thay đổi cách nhìn của mình về Draco như thế nào? Harry tự nghĩ.

"Tất nhiên là do chính cậu." Draco xuất hiện ngay trước mặt Harry.

Ron và Hermione liếc nhau, rồi bỏ lại Harry và rời đi.

Harry nghi ngờ nhìn Draco: "Cậu biết tớ đang nghĩ gì không?"

"Cậu nghĩ tôi biết thì tôi biết." Draco nhìn lên, có vẻ tự hào.

Harry càng thêm bối rối: "Điều này có nghĩa là gì?"

Draco nhìn Harry, đôi mắt xám lấp lánh: "Tôi đã nói, đây là thế giới của cậu. Chỉ cần cậu muốn, cái gì cũng có thể, cậu, là thứ duy nhất biến đổi." Draco vuốt nhẹ vết sẹo trên trán Harry.

"Nhưng không phải cậu nói, miễn là chúng ta làm những việc đi ngược lại những điều họ biết, họ sẽ không nhớ sao?" Harry không nghĩ rằng có điều gì sai trái với bàn tay của Draco.

"Ừ ừ ừ, nếu họ nhớ được thì có nghĩa là nó phù hợp với những điều họ biết." Draco gật đầu nói, rõ ràng là anh đang rất vui vẻ, "Có nghĩa là 'những người quan trọng' đối với cậu đã thay đổi quan điểm của họ về tôi, chẳng hạn như Ron và Hermione. Họ không còn ghét tôi đến thế nữa phải không?"

"Nhưng làm thế nào mà họ thay đổi tất cả cùng một lúc?" Harry tiếp tục.

"Không không không, họ không thay đổi ngay lập tức, bởi vì cậu thường không tỏ ra ghét tôi trước mặt họ, mà thay vào đó cậu hành động giống như tôi. Theo thời gian, loại nhận thức không thể nhận ra này trong trái tim họ và nó chỉ được thể hiện ra cho đến ngày hôm nay. Tôi nghĩ nó phải như thế này." Draco mỉm cười, nhiều người bị nụ cười này thu hút và nhìn qua.

Harry kéo Draco đến lớp học tiếp theo, tình cờ học cùng Slytherin, đột nhiên Harry nói ra một cái rất nặng đề tài: "Vậy tớ có thể thay đổi ý tưởng của Voldemort sao?... Ở trong thế giới của tớ."

Draco cười trừ, vẻ mặt rất nặng nề: "Tôi ... Tôi nghĩ câu này có thể không trả lời được. Tôi nghĩ thế giới này cũng có quy luật của nó. Dù cậu là biến số, quá khứ cũng không thể thay đổi, thực ra tương lai cũng không. Cậu nên phát hiện ra rằng nhiều việc tôi làm trước đây giờ đã được thay thế bằng Goyle, nếu đó là ... Voldemort, tôi không biết."

"Vậy thì chúng ta nên làm gì bây giờ?" Harry gật đầu đồng ý.

"Tôi nghĩ chúng ta phải đến lớp Độc dược trước." Draco nói.

Harry chợt nhớ ra lớp này là lớp của Giáo sư Snape, cậu không được Giáo sư Snape đối xử đặc biệt như Draco. Harry vội vàng chạy đến phòng học độc dược, chạy không được mấy bước, như thể đã quên gì đó, liền quay đầu lại, kéo cổ tay Draco và chạy về phía lớp học.

Không biết có phải là bởi vì Draco, Giáo sư Snape chỉ là hung hăng trừng Harry một cái, đuổi cậu trở về chỗ ngồi mà không trừ một điểm nào.

Harry nhìn Giáo sư Snape đi lại: Giáo sư Snape cũng thay đổi quan điểm rồi sao?

Giáo sư Snape đi tới bên cạnh Harry, dùng sách gõ gõ cái gáy Harry: "Cậu Potter nổi tiếng, ngươi đừng tưởng rằng cùng Malfoy quan hệ tốt thì không cần nghe lời tôi trên lớp! Tất cả Giáo sư ở Hogwarts đều công bằng và chính trực!"

Đầu của Harry quay cuồng, cậu thậm chí còn không nghe thấy lời của Giáo sư Snape.

"Đúng là mở mắt nói chuyện vô nghĩa." Ron, người đang ngồi cạnh Harry, đảo mắt nói với giọng mà cậu ấy cho là rất trầm.

"Weasley, tôi nghĩ Gryffindor sẽ bị trừ 5 điểm cho hành vi thô lỗ không hiểu sự tôn trọng của trò!" Giáo sư Snape chuyển sự chú ý sang Ron.

Hermione cũng nhìn Ron đầy hằn học.

Harry chỉ nghe nói Gryffindor lại bị trừ điểm, cả buổi học Harry đều chóng mặt. Draco hết lần này tới lần khác nhìn về phía này, cau mày nghĩ, Giáo sư Snape có thể nhẹ tay sao? Điều này thật ngớ ngẩn đối với đứa trẻ.

Sau giờ học, Harry gục đầu xuống bàn.

Ron và Hermione đều lắc mạnh vai Harry, họ nghĩ rằng Harry đã ngất đi: "Harry? Harry! Cậu có sao không?!"

Harry kinh ngạc ngẩng đầu, yếu ớt nói: "Không sao, tớ chỉ hơi buồn ngủ một chút thôi."

... Ron và Hermione nhìn Harry không nói nên lời.

Khi Draco nghe thấy những lời của Harry, anh mỉm cười và lắc đầu bất lực, rời khỏi lớp học. Bởi vì họ sẽ không đi đến lớp tiếp theo cùng nhau.

Harry nằm sấp ngủ một giấc, đứng dậy thấy Draco không còn ở trong lớp, có chút mất hứng, liền cùng Ron và Hermione đi về phòng học của buổi học sau.

[HP][DraHar] Chuyến tàu xuyên thời khôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ