"Đã đến cửa rồi tại sao lại không vào?" Giang Thích Phong treo điện thoại, đáy mắt màu hổ phách không chút che dấu tình yêu, "Nếu không phải Thanh Nhiên gọi điện thoại cho anh, nói em đang ở bên ngoài, anh cũng không biết."
Hướng Vãn đang mặc áo khoác bên ngoài tình thú nội y, nhưng vẫn cảm thấy toàn thân không thoải mái, cô kéo kéo môi, lại cười không nổi.
Giang Thanh Nhiên biết cô đang đứng bên ngoài phòng của Giang Thích Phong chưa tiến vào, khẳng định là đang cùng với An Như Nhã và Dương Lâm cầm kính viễn vọng xem ở phía đối diện.
Nếu là hiện tại rời đi, vậy không phải là liền dính với cái danh 'chơi không nổi' sao.
"Đang suy nghĩ gì thế, nhìn em thất thần kìa." Thân người Giang Thích Phong hơi nghiêng về phía trước, vươn tay trái huơ huơ trước mắt cô.
"A?" Hướng Vãn lúc này mới phục hồi tinh thần, phát hiện khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, đáy mắt cháy lên tình cảm cơ hồ có thể đem cô hòa tan.
Cô cuống quít lui về sau hai bước, kéo rộng khoảng cách giữa hai người, "Anh vừa mới nói gì vậy?"
"Đã đến cửa rồi tại sao lại không vào?" Nhìn thấy cô trốn tránh, đáy mắt Giang Thích Phong ảm đạm đi không ít, dựa nghiêng vào trên tường nói: "Ngày mai đính hôn, em sợ Hạ tổng ghen, liền không dám đơn độc tiếp xúc với người khác phái sao?"
Hướng Vãn sống trên đời mười tám năm, ghét nhất hai loại: Thứ nhất là người khác nói Hạ Hàn Xuyên không tốt, thứ hai chính là người khác nói cô không dám là gì đó.
"Không phải." Cô tức giận mà hừ một tiếng, nói: "Không liên quan đến anh Hàn Xuyên."
Trong mắt Giang Thích Phong là thân ảnh của Hướng Vãn vẫn còn mang gương mặt có chút trẻ con đáy mắt toàn là sủng nịch, "Vậy tại sao lại không đi vào."
Hướng Vãn không muốn bị người ta cười, lại không muốn đùa bỡn tình cảm của người khác, cuối cùng cô thật sự nghĩ ra một biện pháp tốt.
Cô nhìn hắn ho nhẹ một tiếng, hơi ngưỡng cằm nói: "Em cùng Thanh Nhiên chơi trò đại mạo hiểm, em thua, Thanh Nhiên đề nghị em tình thú nội y ôm anh một cái. Giang Thích Phong trước giờ em vẫn luôn xem anh là anh trai của mình, tuyệt đối không phải tới để câu dẫn anh, anh đừng nghĩ nhiều!"
"Nếu như em không nói thêm sau câu, liền sẽ tốt hơn rất nhiều." Giang Thích Phong xoa xoa đỉnh đầu cô, bất đắc dĩ nói: "Em thật là một chút đường sống đều không để lại cho anh."
Hướng Vãn vỗ rớt tay hắn, ghét bỏ nói: "Dao sắc chặt đay rối, đối với anh em vẫn sẽ đối xử rất tốt! Dù sao anh Hàn Xuyên đã chiếm trọn trái tim của em, anh không có chỗ!"
"Lời này em đã nói với anh rất nhiều lần rồi, không cần lặp lại lần nữa, kích thích anh." Giang Thích Phong xoa xoa ấn đường, nói: "Các em chơi đùa nên có chừng mực một chút!"
"Anh cho rằng là ý của em sao? Còn không phải do Thanh Nhiên yêu cầu, em vì chuyện này mà đã chọc cậu ấy tức giận rồi!" Lại nói về chuyện này, Hướng Vãn liền cảm thấy buồn bực.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hạ Tiên Sinh! Yêu anh em sai rồi (Phần 1+2)
Roman d'amour"Hạ tiên sinh! Yêu anh em sai rồi" Là truyện đã được editor trước thực hiện nhưng hiện tại đã DROP nay mình xin phép được edit tiếp tục. Mình cũng đã xin phép bạn eidtor trước nhưng chưa nhận được phản hồi. Nếu trong thời gian tới, bạn ấy trả lời k...