Editor: AnHa31297
"Nếu như A Vũ xảy ra chuyện gì, tôi tuyệt đối không tha cho cô!" Trán Hướng Kiến Quốc chau lại thịnh nộ nói: "Hai năm trước tôi đã từng nói, cô không còn bất cứ quan hệ gì với nhà Hướng gia chúng tôi nữa, tại sao cô lại muốn để bám riết lấy A Vũ? Có phải cô muốn hại chết nó thì cô mới cam tâm?"
"Mối quan hệ huyết thống bị phá vỡ hết rồi sao?" Mùi máu tanh lan tỏa trong miệng, Hướng Vãn lau lau miệng, mới phát hiện ra miệng bị tát rách ra, " Cha hối hận vì đã sinh ra con như vậy, năm đó nên vứt con vào tường mới đúng."
Cô còn tưởng rằng sau khi cha cô biết cô tự sát, ít nhiều cũng sẽ quan tâm cô một chút, a, cô đánh giá quá cao bản thân cô rồi.
Hướng Kiến Quốc thở dài một cái, sắc mặt ảm đạm, có thể là lo lắng bị người khác nghe thấy, ông thấp giọng xuống, "A Vũ tốt với cô như vậy, nếu như cô còn có chút lương tâm, thì đừng liên lụy tới nó nữa!"
Nghe vậy, Hướng Vãn nắm chặt lấy vạt áo, hơi ngẩng đầu lên để ép cho nước mắt không được chảy xuống.
Nếu như không phải vì lo sợ Hạ Hàn Xuyên phẫn nộ với Hướng gia, thì cô sớm đã chết rồi, sẽ không phải sống đau khổ và tủi nhục như thế này nữa.
Nhưng với bố cô mà nói, cô chính là một gánh nặng.
"Nếu như cô tìm tới A Vũ là để muốn xin tiền thì tôi có thể cho cô." Cuối cùng cũng là con gái đã từng thương yêu, nhìn cô như vậy, Hướng Kiến Quốc cũng hơi mềm lòng một chút.
Ông mở cặp ra, ký một tờ chi phiếu đưa qua trước mặt Hướng Vãn, "Đưa cho cô ba trăm ngàn trước, cô đưa số tài khoản ngân hàng của cô cho thư ký của tôi, tôi sẽ bảo anh ta chuyển tiếp cho cô hai trăm ngàn nữa, sau này đừng có bám lấy Hướng gia nữa."
"Ba trăm ngàn?" Hướng Vãn cầm lấy tờ chi phiếu, cúi xuống nhìn những con số đó, cười, " Ngang với lương sáu năm của con rồi."
Hướng Kiến Quốc cất chiếc bút lại vào trong cặp, nói: "Chỉ cần cô biết thân biết phận, hơn hai trăm ngàn này cũng đủ cho cô sống cả đời. Hôm nay cô hủy hoại việc hợp tác làm ăn của tôi, tôi không so đo tính toán với cô nữa, nhưng mà sau này cô đừng có xuất hiện ở trước mặt của tôi nữa ..."
Nước mắt!
Hướng Vãn khẽ cười nhìn ông, xé rách tờ chi phiếu đó, vứt ra trước mặt ông, "Hợp tác sao? Hợp tác cái gì? Hợp tác với Hạ Hàn Xuyên sao?"
"Cô ___" Hướng Kiến Quốc tức giận hừng hực, vừa mới mở miệng ra, liền bị Hướng Vãn cười lạnh lùng cắt ngang, "Hạ Hàn Xuyên không hợp tác với cha,sao lại đổ lên người con chứ?" Chỉ vì con làm hại người con gái Hạ Hàn Xuyên yêu thương hay sao? Anh ta ghét con hay sao?"
Cô cười buồn, "Ha, ha ha, tất cả mọi người đều nói con làm tổn thương Giang Thanh Nhiên, sao mà lại không tin rằng con bị oan chứ? Chính vì Giang Thanh Nhiên hiền lành hào phóng, còn con là một kẻ giàu hư danh thôi sao? A? Mọi người đau lòng, lẽ nào con không buồn lòng sao? Ai thương xót con chứ?"
Trong lòng cô rất hỗn loạn, cũng không biết bản thân mình đang nói gì, chỉ biết rằng có những chuyện kìm nén trong lòng quá lâu, kìm nén tới mức cô sắp không thể thở được nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hạ Tiên Sinh! Yêu anh em sai rồi (Phần 1+2)
Roman d'amour"Hạ tiên sinh! Yêu anh em sai rồi" Là truyện đã được editor trước thực hiện nhưng hiện tại đã DROP nay mình xin phép được edit tiếp tục. Mình cũng đã xin phép bạn eidtor trước nhưng chưa nhận được phản hồi. Nếu trong thời gian tới, bạn ấy trả lời k...