Chương 28

138 3 0
                                    

Editor: AnHa31297

"Đi thôi." Hạ Hàn Xuyên phớt lờ thái độ của cô, như không thấy, gạt tay cô ra, "Cô đẩy xe lăn đi."

Hướng Vãn vẫn đứng nguyên, không động đậy, chỉ là nhìn chằm chằm vào anh, "Nhất định phải như vậy sao?"

"Hướng Vãn, tính nhẫn nại của tôi không nhiều." Hạ Hàn Xuyên lắc lắc ly rượu sâm banh trong tay, nhấp một ngụm, dáng vẻ cổ họng lăn tăn gợi cảm, thu hút vô số nữ khách quay đầu.

Nhưng đối với Hướng Vãn mà nói, anh có mê hoặc thế nào đi chăng nữa, cũng chỉ là một con ác quỷ. Còn cô con kiến này trước mặt con ác quỷ đó, trừ phục tùng ra, chẳng còn cách nào khác.

Cô cúi đầu xuống, tự cười chế giễu, chấp nhận số phận bước tới đằng sau chiếc xe lăn.

Giang Thanh Nhiên và cô trong lòng của Hạ Hàn Xuyên, một người là trời còn một kẻ là đất, sự khác biệt giữa mây và bùn, cô làm sao mà lại cho rằng anh ta sẽ nghe lời cô chứ?

"Hay là để anh trai em đi." Giang Thanh Nhiên che giấu nỗi đố kị và oán giận trong đáy mắt, nhưng trên mặt lại đầy những lo lắng, "Hướng Vãn mặc quần áo công nhân tới đây, đã khiến cho người ta coi thường rồi, nếu như còn để cho cô ấy đẩy xe lăn cho em, sợ rằng người khác lại nghĩ cô ấy là người hầu của em nữa."

"Đến bản thân cô ta còn không để ý, em lo nhiều như thế làm gì?" Giang Thích Phong mặt lạnh nói một câu, rồi đi thẳng.

"Thế thì làm phiền cô rồi, Hướng Vãn." Giang Thanh Nhiên cười dịu dàng, "Đi theo anh trai tôi là được, bố mẹ tôi họ đang ở phía trước."

"Mỗi ngày đều diễn kịch như vậy, cô không thấy mệt sao?" Hướng Vãn vừa đẩy xe lăn về phía trước, nói nhạo báng.

Giang Thanh Nhiên ngạc nhiên, còn có chút ngây thơ và bối rối, "Cái gì mà diễn kịch chứ? Tôi sao mà lại nghe không hiểu cô nói gì vậy?"

Hướng Vãn thấy thật kinh tởm, mím môi lại, không nói gì nữa, chỉ im lặng đẩy chiếc xe lăn, đi theo sau Giang Thích Phong.

Chỉ một lúc, họ tới chỗ bên cạnh hai bác Giang.

Hướng Vãn vừa mới dừng chân lại, liền bị ánh mắt khó coi của Bà Giang đẩy ra.

Sức của bà Giang rất mạnh, thêm việc cô cũng không có dự phòng gì, cơ thể lúng túng, bị đập vào chiếc bàn ở phía sau.

Âm thanh vang lên ___

Chiếc bàn và mặt sàn ma sát với nhau, phát ra âm thanh nhức tai, thức ăn và rượu trên mặt bàn đổ vung vãi trên mặt đất.

Hướng Vãn ngã xuống đất, xương cụt bị ngã đau, cô mím chặt môi, trán vã hết mồ hôi ra.

Thấy vậy, đôi mày của Hạ Hàn Xuyên vô hình nhăn lại, tiến lên một bước, nhưng rất nhanh sau đó lại lùi lại chỗ cũ, ánh mắt nhìn lạnh lùng.

"Thanh Nhiên, con sao rồi?" Bà Giang kiểm tra hết bên trên bên dưới của Giang Thanh Nhiên, không che giấu nổi nỗi sợ hãi trên khuôn mặt, "Kẻ giết người này sao lại ở với con vậy? Cô ta có làm hại gì con không?"

"Mẹ, mẹ đừng nói Hướng Vãn như vậy, cô ấy trước đây dù sao cũng là bạn tốt của con." Giang Thanh Nhiên vuốt vuốt đôi mày thanh tú của mình, nhìn có vẻ không vui.

Hạ Tiên Sinh! Yêu anh em sai rồi (Phần 1+2)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ